Anh thắt dây an toàn cho cô, tựa như không có chuyện gì ngồi bên cạnh cô, cũng không hỏi vì sao cô lại xuất hiện trên chuyến bay đến nơi khác, mà đáng lẽ bây giờ, cô nên ở nhà.
Chỗ ngồi hạng nhất rộng rãi và thoải mái với nhiều không gian để di chuyển, các hàng ghế chỉ cách nhau một lối đi.
“Anh Thiện, máy bay của chúng tôi sắp cất cánh, xin anh thắt dây an toàn, cảm ơn anh đã hợp tác.” Tiếp viên hàng không tươi cười đến nhắc nhở anh.
Anh gật đầu và thắt dây an toàn, tuy rằng đang mặc âu phục giày da, nhưng tư thái lại vô cùng nhàn rỗi, không giống trạng thái đi làm mà giống như đi nghỉ mát hơn.
Chiếc máy bay lướt trên đường băng và sau đó cất cánh.
Dần dần, máy bay có xu hướng ổn định, tiếp viên hàng không mỉm cười đi trên lối đi hỏi han những hành khách hạng nhất, thái độ nhiệt tình và tỉ mỉ phục vụ từng hành khách.
“Xin hỏi cô muốn uống gì?” Tiếp viên hàng không đi đến bên cạnh cô, mỉm cười khom người hỏi.
Thấy cô không có phản ứng, tiếp viên hàng không vẫn mỉm cười, tiếp tục hỏi: “Thưa cô?”
Thiện tháo dây an toàn ra: “Cho cô ấy một ly nước trái cây ấm.”
Tiếp viên hàng không xoay người hướng về phía anh: “Vâng, vậy anh cần uống gì không?”
“Một ly champagne.”
“Vâng.”
Tiếp viên hàng không vừa đi, lúc này anh mới đưa ánh mắt nhìn về phía cô đã ngây ngốc như gà gỗ, hỏi cô bằng giọng điệu trầm thấp như thường ngày: “Em muốn đi đâu?”
Thanh bừng tỉnh, xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-de-lai-nhieu-tien-cho-em-the/1107198/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.