Diệp Tử trông đầy do dự.
Lạc Ninh mím môi cười, cố ý nói: “Đã khó xử vậy thì thôi, để hôm khác mình mời cậu riêng nhé.”
Trì Húc liên tục nháy mắt ra hiệu với Lục Thừa Uyên.
Lục Thừa Uyên đặt tay lên vai vợ, cười nói: “Tiếc thật, nếu bác sĩ Diệp đi cùng thì tốt biết mấy, ít ra cũng có người bầu bạn với em. Không thì nguyên cả đám đàn ông, mỗi mình em là phụ nữ, đúng là hơi ngại thật.”
Lạc Ninh phối hợp: “Đúng thế, người ta mà thấy vậy chắc cũng kỳ lắm. Nhưng hết cách rồi, người ta không muốn đi, em cũng đâu thể ép được.”
Diệp Tử biết hai vợ chồng kia cố tình diễn kịch.
Cô trầm mặc một lát rồi cất tiếng: “Thôi được rồi, mình đi với cậu, kẻo sau này cậu lại nhắc mãi chuyện này, bảo mình không có tình nghĩa.”
Trì Húc mừng rỡ như bắt được vàng, muốn bước vào phòng nhưng lại sợ Diệp Tử không vui.
Chỉ dám dựa người vào khung cửa cười hì hì.
Nửa tiếng sau, mọi người cùng xuất phát tới quán lẩu.
Diệp Tử vừa bước vào xe thể thao của mình thì Trì Húc đã leo lên ghế phụ.
Cô quay sang nhìn anh, mặt đầy dấu hỏi: ???
Trì Húc mặt dày nói: “Xe tôi hết xăng rồi, lương tháng này vẫn chưa phát.”
Diệp Tử nhíu mày: “Cần tôi cho mượn hai trăm đổ xăng không?”
Trì Húc: ……
Miệng thì nói vậy, nhưng Diệp Tử cũng không đuổi anh xuống xe.
Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cuoi-voi-la-canh-sat-ngam/5080146/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.