Lục Thừa Uyên nhìn Lạc Ninh đầy nghi hoặc.
Lạc Ninh hất nhẹ mái tóc dài, “Chọn ngày không bằng gặp ngày, hôm nay mọi người đều tiện, vậy thì cùng ăn một bữa đi.”
Lục Thừa Uyên khẽ cong môi, “Được, vậy em có muốn vào phòng làm việc của anh nghỉ một lát không?”
Lạc Ninh nhướng mày nhìn Lục Thừa Uyên, trong lòng cũng thấy tò mò, “Phòng anh ở đâu?”
Lục Thừa Uyên: “Bên trong.”
Lạc Ninh chống tay vào tay vịn ghế sofa đứng dậy, “Dẫn đường đi.”
Lục Thừa Uyên bá đạo nắm lấy tay cô, kéo cô đi về phía phòng làm việc.
Trì Húc như cái đuôi nhỏ đi theo sau, “Bác sĩ Lạc, phòng làm việc của tôi cũng không tệ đâu, có muốn qua xem thử không?”
Lạc Ninh liếc nhìn Trì Húc, nhàn nhạt nói: “Đội phó Trì, tôi không hứng thú với phòng làm việc của anh.”
Nghe vậy, khóe môi Lục Thừa Uyên không kìm được mà cong lên.
Tới cửa phòng làm việc, Lục Thừa Uyên đi trước một bước, vặn tay nắm cửa, mở cửa ra.
Phòng làm việc rộng chừng mười mét vuông, có bàn làm việc và một bộ sofa da màu đen.
Trong phòng được dọn dẹp rất sạch sẽ, mọi thứ sắp xếp ngay ngắn gọn gàng.
Trên tường phía sau sofa treo một tấm ảnh khổ 20 inch, trong ảnh Lục Thừa Uyên mặc cảnh phục, đang giơ tay chào.
Lạc Ninh bị bức ảnh đó thu hút.
Cô bước tới gần sofa, cúi người nhìn kỹ.
Trong lòng thầm nghĩ, người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cuoi-voi-la-canh-sat-ngam/5080145/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.