Hứa Đào Nhi thấy thái độ bà ta như vậy thì không vội trả lời. Cô hướng về phía phòng ăn, gọi:
“Tâm Tâm, sao còn chưa mang nước ra mời mẹ?”
Chị Tâm từ trong cố ý nói thật to vọng ra:
“Hết nước rồi, chưa bê được.”
“Ồ, hết nước rồi à…”
Hứa Đào Nhi cố ý hỏi lại.
Hai người đầy hàm ý mà nói qua nói lại thêm mấy câu về vấn đề hết nước. Điều đó khiến cho bà Tần sốt ruột, cuối cùng chỉ đành hạ thấp tông giọng xuống, bắt đầu giở chiêu bài tình thân.
“Đào Nhi, con biết đấy, gần đây Tần Thị làm ăn không được suôn sẻ, đối thủ mọc lên như nấm, việc kinh doanh gặp nhiều khó khăn. Nếu lần này không mở rộng xưởng sản xuất, chế tạo thêm nhiều loại mới chỉ sợ Tần Thị nhà mình sẽ bị nhấn chìm trong thương trường mất.”
Hứa Đào Nhi yên lặng lắng nghe, dù rằng những điều mà bà Tần nói không khác gì đang dỗ dành trẻ lên ba, có mấy lời là thật lòng?
“Nửa đời người mẹ làm dâu Tần gia, cùng ba chồng con cố gắng gây dựng cơ ngơi, dù mệt mỏi cũng chẳng than phiền bao giờ. Hiện tại cha mẹ già yếu rồi, gia đình lại chỉ có A Phong là con trai, con là con dâu duy nhất. Mẹ mong là con cũng sẽ giống như mẹ, một lòng hỗ trợ chồng con phát triển…”
“Chưa kể, từ lúc con về làm dâu Tần gia, mẹ chưa bao giờ thấy con thực sự muốn tham gia chuyện của gia đình, lúc nóng lúc lạnh với chồng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cua-tieu-tam-la-chong-toi/2633409/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.