Thời gian thấm thoát trôi qua, thoáng chốc đã đến lúc Tư Nhĩ phải trở về. Hôm nay là ngày cuối cùng cô ở lại đây cũng là ngày cuối cùng nhận giảng bài cho lũ trẻ nhà nghèo ở đây như thế này.
- Chị. Chị không thể ở lại đây luôn sao? Sao lúc mới đến chị nói là sẽ ở lại đây không đi đâu mà? - nhỏ Lan nhõng nhẽo không lỡ để Tư Nhĩ rời đi.
Tư Nhĩ trìu mến nhìn bé con sau đó cô ngồi xuống để nhỏ khỏi phải ngẩng đầu hết cỡ lên nói chuyện với cô.
- Đấy là chị muốn thế nhưng bố mẹ chị không muốn thế. Chị là con gái ngoan của bố mẹ lên bố mẹ nói chị đương nhiên chị phải nghe lời bố mẹ chứ. Phải không? - Tư Nhĩ lựa lời an ủi nhỏ.
- Nhưng… - nhỏ Lan vẻ vẫn không chịu cho lắm.
- Giống em đó, bố mẹ nói em cũng phải nghe lời chứ cãi lời cha mẹ là hư lắm. Chúng ta không được hư mà. Đúng không nào? - Tư Nhĩ tiếp tục lựa lời khuyên nhủ nhỏ Lan.
- Vâng… - nhỏ Lan buồn rầu gật đầu.
- Hứa với chị là phải học giỏi nhé? Mai mốt chị lại quay về chơi với em. Chịu không? - Tư Nhĩ xoa đầu nó rồi chìa tay ra làm kí hiệu ngoắc nghéo.
- Chị hứa nhé? Mua cho em cuốn sách mở ra có hình lâu đài với công chúa nữa nha chị.- nhỏ Lan vẫn có vẻ không chấp nhận lắm xong vẫn chịu ngoắc tay hứa với Tư Nhĩ.
- Đương nhiên rồi. Lan của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cu-xin-tu-trong/2680215/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.