Hai người Văn Quảng, Tư Nhĩ cứ thế mà cãi nhau chỉ vì người bọn họ thích đang có nguy cơ thích nhau. Đặc biệt là Như Nguyệt, cô ta bực lắm nhưng ngồi một lúc cũng đã dần bình tĩnh trở lại, quay sang nhìn Văn Quảng, bắt gặp ánh mắt anh ta đang nhìn mình. Hình như anh ta lại đang có tính toán gì nữa rồi...
- Tôi xin lỗi... vừa rồi đúng là tôi có hơi quá lời nhưng anh rõ ràng đã sai khi để Tư Nhĩ tự mình đi về vào đêm qua đúng chứ? – Như Nguyệt mặc dù đang muốn xin lỗi Văn Quảng nhưng vẫn muốn phân rõ đúng sai với Văn Quảng.
Văn Quảng nhìn Như Nguyệt, thở dài một hơi, hoàn toàn bất lực trước tính cách trẻ con này của cô ta, chỉ hận không thể ngay lập tức đơn ly hôn với cô ta. Người con gái ngang ngược thế này, chắc hẳn là được chiều hư từ lâu rồi, thật còn chẳng bằng một phần của Tư Nhĩ nữa.
- Tôi nghĩ chúng ta cần phải có kế hoạch. Tuy rằng Chúng ta mỗi người có một mục đích khác nhau nhưng điểm chung vẫn là tách hai người bọn họ ra... – Văn Quảng chưa kịp nói hết câu.
- Hợp tác đi! – Như Nguyệt nhanh chóng hiểu ra vấn đề, vừa hay cô ta cũng đang có suy nghĩ này.
- Được. – Văn Quảng tỏ ra hài lòng khi Như Nguyệt có thái độ hợp tác với anh tích cực như thế.
Cứ thế hai người bọn họ đã bắt tay với nhau để đạt được mục tiêu của riêng mình. Đầu tiên sẽ là Như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cu-xin-tu-trong/2680173/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.