Cất đôi giày cẩn thận vào trong hộp, Tư Nhĩ rảo bước đi tới bên cạnh Như Nguyệt, lén lút nhìn từ đằng sau, tò mò danh tính người cô ta đang nhắn tin với rốt cuộc là ai.
Và lần nữa cô lại bất thành. Như Nguyệt ở bên cạnh Trần Trung lâu nên khả năng nghe ngóng xung quanh của cô ta khá tốt, Tư Nhĩ chỉ vừa mới bước lại gần Như Nguyệt đã nghe thấy tiếng bước chân của cô lập tức tắt điện thoại.
- Chà, sao dạo này máy mình nhiều tin nhắn rác thế nhỉ? Có khi phải báo cáo lên tổng đài thôi. - Như Nguyệt vu vơ nói, vừa nói vừa nhìn xung quanh, vờ như không biết Tư Nhĩ đang ở sau mình.
Chết tiệt sao mình lại để ý cô ta thế nhỉ? Nhưng cũng có thể cái người cô ta đang nhắn có liên quan tới mình nhưng sao có thể liên quan tới mình được nhỉ? Chả nhẽ lại là chuyện đêm qua? Không thể nào. Nếu thế cô ta nên tức giận thay vì cứ úp úp mở mở mua đồ cho mình… - Tư Nhĩ rơi vào trạng thái hoang mang khi không tài nào hiểu nổi hành động ngày hôm nay của Như Nguyệt. Nó quá bất thường và vượt ngoài suy đoán của cô.
- Cô làm tất cả chuyện này là vì muốn tôi giúp cô quay lại với Trần Trung sao? - Tư Nhĩ chạy lại bên Như Nguyệt hỏi thẳng.
- Chuyện rõ như ban ngày rồi còn hỏi… - Như Nguyệt thản nhiên trả lời.
Nhưng câu trả lời này vẫn chưa thoả lòng Tư Nhĩ cho lắm, nó chưa giải quyết được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cu-xin-tu-trong/2680171/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.