- Chắc tại em không nhớ đó thôi chứ trước đó em lấy lòng được mẹ anh rồi mà. Lắm lúc anh còn thấy bà chiều em giống như chiều Trần Thư nữa đó.
- Tôi được lòng mẹ chồng sao? Là thật á? Hay là anh lại đang nói đùa tôi đấy? Tôi còn chưa sang thăm mẹ được lần nào nữa, tính ra theo trí nhớ của tôi hiện tại tôi còn chưa tiếp xúc với bà ấy luôn cơ, bây giờ anh mà nói không đúng sự thật thì cứ liệu liệu đó với tôi.
Tư Nhĩ sao có thể tin rằng bản thân lại có thể khiến cho bà Trần yêu quý mình như vậy được chứ? Rõ ràng trước đó cô còn nghe ai đó nói rằng bà Trần tính cách rất hay khó chịu, người có thể làm cho bà hài lòng trước giờ chỉ được đếm trên đầu ngón tay. Vậy mà trong người ít ỏi đó còn có cả cô nữa sao?
- Anh nói thật mà. Em biết đó, tính cách em khá là khéo léo trong mấy việc giao tiếp và làm hài lòng người khác nên đương nhiên là có thể làm cho mẹ anh thích em rồi. Còn nếu mà em vẫn không tin thì em có thể hỏi Trần Thư đó, con bé chắc chắn sẽ không lừa em được đâu. - Văn Quảng lần nữa khẳng định lại, dám chắc chắn rằng bản thân anh không có nói đùa cô chuyện này.
- Thế thì tuyệt quá, ngày mai được nghỉ tôi qua gặp mẹ chào hỏi cũng sẽ thoải mái tinh thần hơn rồi. - Tư Nhĩ vui ra mặt khi nghe Văn Quảng nói như thế.
Anh nhớ trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cu-xin-tu-trong/2680109/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.