Đôi bàn chân chạy như bay trên con đường đông đúc người. Kim Taehyung không hề ngừng lại, hắn cứ chạy rồi lại chạy như điên với đôi mắt luôn hướng về phía sân bay. Sắp không kịp rồi, không kịp để Kim Taehyung có thể nói một lời nói quan trọng.
" Xin thông báo, chuyến bay đến Paris Pháp sẽ cất cánh trong vòng nửa giờ nữa. Đề nghị các hành khách chú ý sẵn sàng các giấy tờ tùy thân và bước vào bên trong để chuẩn bị lên máy bay. Thông báo xin nhắc lại..."
" Thiếu gia, chúng ta đi thôi."
Jungkook nhẹ gật đầu, Ume cùng cậu đi vào bên trong soát vé và ngồi ở ghế chờ. Jeon Jungkook lúc này có một cảm giác rất bồi hồi, cũng rất xao xuyến. Chuyến đi lần này liệu có phải là sẽ không bao giờ trở về nữa hay không.
Sáu năm trước khi rời khỏi Hàn Quốc, Jeon Jungkook để lại một mối hận.
Sáu năm sau khi rời khỏi Hàn Quốc, Jeon Jungkook đã để lại thứ gì?
Có thể người khác sẽ nói rằng cậu vô tình, không sao cả. Jeon Jungkook lựa chọn làm một kẻ tàn nhẫn. Tình thương vốn là một thứ vô nghĩa trong cuộc sống này. Thật nực cười khi có kẻ luôn ban phát tình thương cho người khác mà lại chẳng thể an ủi cho chính mình. Có ai sẽ nói rằng kẻ đó thật đáng thương không?
Không, chúng chỉ cười nhạo và bảo rằng kẻ đó thật ngu ngốc.
Nếu cuộc đời luôn là người cười nhạo người, vậy Jeon Jungkook hà tất phải tin tưởng một ai, yêu thương một ai. Để rồi nhận lấy sự bất ngờ không gánh nổi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-chi/469790/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.