Edit: Cánh Cụt
89.
Gãy chân công bị bác sĩ phụ trách căn dặn, không thể có bất kỳ động tác kịch liệt nào, nếu không thì chờ khai đao đi.
Gãy chân công như học sinh tiểu học phạm lỗi ngoan ngoãn gật đầu.
Nhân thê thụ thì lại như người gia trưởng không tin tưởng đứa trẻ nhà mình, đứng ở bên cạnh liên tục bảo đảm, tuyệt đối sẽ không để chân của anh phải động đậy.
Vì vậy dưới sự kiên trì của nhân thê thụ, gãy chân công bị nhân thê thụ cõng đi xuống lầu.
90.
Trên đường về nhà, nhân thê thụ nhận được điện thoại của em trai.
Lúc nhân thê thụ nhìn thấy thì sững sờ, lập tức mở loa ngay trước mặt gãy chân công.
“Bọn họ tới tìm anh đúng không?”
Cậu bé đối diện âm sắc trầm thấp, nghe vào khá có trọng lượng, rất không giống với tưởng tượng của gãy chân công.
Nhân thê thụ “Ừ” một tiếng.
“Em thấy trên lưng ba có chỗ xanh.”
“Xin lỗi…”
“Không sao, là bọn họ không đúng.”
91.
Nhân thê thụ không biết nói cái gì, song phương bối rối trầm mặc một lát.
Lúc nói tiếp em trai đột nhiên thay đổi đề tài.
“Anh à, chị dâu hình như là kẻ bạo lực, anh đi cùng với anh ta có bị bắt nạt không, anh ta có đánh anh không?”
Nhân thê thụ lần này phải mất vài giây, mới biết hai tiếng “Chị dâu” này chỉ ai, nhất thời cười ra tiếng.
“Không có, anh ấy rất tốt.”
Đối phương hiển nhiên không quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-anh-gay-chan-roi/3281819/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.