Edit: Cánh Cụt
56.
“Em thích anh, chúng ta hẹn hò đi.”
Nhân thê thụ nhìn thẳng vào mắt gãy chân công, dũng cảm lại kiên định.
Gãy chân công không ngờ tới sẽ có chuyện như vậy, ấn ấn mi tâm, nói với nhân thê thụ: “Nhưng tôi vẫn không buông được cậu ấy.”
Nhân thê thụ trong lòng mơ hồ đau đớn: “Không sao, em không ngại.”
57.
Trước đây khi nhân thê thụ lần đầu biết gãy chân công thích bạch nguyệt quang liền lựa chọn rời đi.
Mà hiện tại, biết rõ anh vẫn thích, chính mình vẫn cứ muốn ở bên cạnh anh.
Thời gian mài giũa góc cạnh của con người.
Sẽ biến một nhân thê thụ thành tiện thụ.
58.
Nhân thê thụ vứt bỏ tôn nghiêm vốn có, sau khi dùng hết toàn bộ khí lực nói ra câu kia, trong hốc mắt chứa đầy nước mắt.
Gãy chân công trong nháy mắt liền mềm lòng, ôm nhân thê thụ vào trong lồng ngực, như dỗ trẻ con vỗ lưng cậu, nói không khóc không khóc.
Nhân thê thụ vốn không muốn khóc, được anh an ủi như vậy, liền thật sự oa một tiếng khóc lên.
Thân thể mới vừa rồi còn thẳng tắp giả bộ dũng cảm không rụt rè, tính cách thiết lập triệt để phá hủy.
59.
Gãy chân công tay chân luống cuống, những gì còn tích tụ trong lòng bay đi hết.
Hiện tại anh chẳng quan tâm đến bạch nguyệt quang hay là lam nguyệt quang.
Anh chỉ muốn nhân thê thụ đừng khóc.
Nhiều năm thầm mến đầy chua xót của nhân thê thụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-anh-gay-chan-roi/3281807/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.