Edit: Cánh Cụt
34.
Dọc theo đường đi hai người trầm mặc không nói, trong xe một bầu không khí lúng túng.
Nhân thê thụ vì đánh vỡ trầm mặc, bèn tìm lời nói: “Học trưởng Bạch sao không tới cùng anh?”
“Cậu ấy xuất ngoại.”
“Ồ.”
“Năm ngoái lấy được học vị tìm công tác, có thể phải định cư ở bên kia.”
“Ồ.”
Nhân thê thụ không hỏi nhiều nữa, cậu nhìn ra được gãy chân công không vui khi nói đến đề tài này.
Trong lòng cậu không dễ chịu, không biết là đồng tình với chuyện tình yêu của đối phương, hay là đồng tình với chính mình.
35.
Lái xe đến nhà nhân thê thụ, nhân thê thụ vừa định xuống xe, nghe thấy gãy chân công không đầu không đuôi nói:
“Cậu có phải đã xóa tôi hay không?”
Ngữ khí đầy oán niệm.
Nhân thê thụ bị vạch trần tại chỗ có chút ngượng ngùng, không thể làm gì khác hơn là lấy điện thoại di động đưa trở về chế độ bạn bè.
36.
Sau khi trở về cả hai cũng không có nói chuyện, yên tĩnh như gà mà nằm trong danh sách của đối phương.
Có một lần nhân thê thụ hiếm thấy đăng ảnh trong nhóm bạn bè, gãy chân công cho cậu một tim.
Nhân thê thụ thụ sủng nhược kinh, cảm thấy cần phải đáp lễ lại, vì vậy vào album của gãy chân công, cho ảnh gần nhất của anh một tim.
Sau một lát thu được tin nhắn, mở ra xem, là gãy chân công gửi tới.
Nhân thê thụ tay run run cầm điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-anh-gay-chan-roi/3281805/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.