Khương Bạch San vừanghĩ tới chuyện này, vẻ măt cũng trở nên khác thường. Không nhìn thấygiáo sư Tiếu ở Sở nghiên cứu, mà vừa rồi theo như ý tứ trong lời nói của Văn mẹ thì tình huống ở chung của hai người này gần đây có chút là lạ.Chẳng lẽ, giáo sư Tiếu có người phụ nữ khác? Lợi dụng thời gian làm việc đi ngoại tình rồi?
Không phải cô phỏng đoán lung tung, đúng lúc gần đây cô mới nhìn thấymột bài viết về một báo cáo phân tích nguyên nhân đàn ông đi ngoạitình…Theo như số liệu phân tích trong bài báo cáo, trong thời gian vợmình mang thai, xác suất đàn ông bên ngoài…chiếm đến hơn 60%. (pó tayvới trí tưởng tượng của chị này)
“Văn Mân, có phải cô và giáo sư Tiếu đã xảy ra vấn đề gì không?”
Mặc dù những lời này không tiện nói ra, nhưng cuối cùng cô cũng thốt rađược. Cô biết, hỏi han chuyện vợ chồng người khác cũng không tốt lắm,nhưng cô thật sự coi Văn Mân là bạn của mình, cũng hy vọng cô ấy và giáo sư Tiếu hạnh phúc. Nếu như thật sự có vấn đề, dĩ nhiên vẫn nên nóichuyện với nhau một cách cởi mở, rõ ràng, cứ giấu mãi trong lòng khôngphải là chuyện tốt.
“A…” Nghe thấy câu hỏi không đầu không đuôi của Khương Bạch San, Văn Mân vừa mới uống ngụm trà, thiếu chút nữa cũng phun ra hết.
Rõ ràng cô vừa mới hỏi Khương Bạch San là trong khoảng thời gian nàycông việc của Phó Thiên Húc có bận không, không biết cô ấy lại nghĩ thếnào mà trả lại một câu không liên quan như vậy.
Nghĩ đến gần đây ánh mắt mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-a-anh-that-quai-go/1527561/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.