“Bị phán tử hình rồicũng đâu dễ dàng như vậy? Thiên Húc không muốn để tôi đi làm thử nghiệmvấn đề này. Mặc dù anh ấy không nói ra nhưng tôi biết, anh ấy là sợ tôithất vọng. Nhưng mà tôi vẫn muốn cố gắng thử xem, dù chỉ còn một tia hyvọng, tôi cũng không có ý định bỏ cuộc.”
Khương Bạch San vốn là một người không biết che giấu tâm sự của mình, Văn Mân vừa hỏi nhưvậy, không tự chủ cũng buột miệng nói ra hết.
“Ừ, cô cũngđừng suy nghĩ quá nhiều, anh ấy làm như vậy cũng chỉ vì đau lòng giúp cô thôi. Cô hãy thả lỏng tinh thần, cân đối lại dinh dưỡng, chuẩn bị tốtcho việc mang thai, cô nhất định sẽ có, trực giác của tôi luôn rất đúng, cô hãy tin lời tôi.”
Trong khoảng thời gian này, mặc dùcông việc rất bề bộn nhưng Khương Bạch San vẫn không từ bỏ ý định muốnmang thai, nhưng mà mỗi lần đều thất bại, Nếu nói cô không nản lòng làkhông thể, nhưng bây giờ nghe được Văn Mân nói một câu khẳng định chắcchắn như vậy, nói cô nhất định sẽ có con, trong lòng cô đột nhiên lạitràn đầy hy vọng.
“Ừ, tôi tin chị, ngày nghỉ hàng tháng tôivẫn đến bệnh viện kiểm tra đều đặn, bác sĩ cũng nói độ dày niêm mạc tửcung hiện giờ của tôi càng ngày càng bình thường rồi. Tôi nghĩ là, cứ từ từ điều dưỡng thân thể, có lẽ không bao lâu nữa là có kết quả rồi.”
Nói chuyện phiếm về vấn đề này thêm vài câu, Văn Mân đã tìm cơ hội thíchhợp chuyển hướng đề tài sang chuyện công việc của Phó Thiên Húc. Côkhông nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-a-anh-that-quai-go/1527557/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.