Lúc Văn Mân nhận được điện thoại của Khương Bạch San thì bụng cô đã lộ ra rồi.
Hôm đó, cô cùng Văn mẹ vừa đi làm kiểm tra thai kỳ trở về nhà, mới bước tới cửa đã nghe được tiếng chuông điện thoại trong phòng khách vang lên.
“Ai gọi tới cũng thật đúng lúc, chúng ta vừa mới về tới nhà đã đổ chuôngrồi.” Văn mẹ đang đứng ở cửa vừa than thầm vừa buông túi xách, nhanhchóng bước lại phía sô pha vẫn không quên ngoảnh đầu lại dặn dò một câu: “Nhóc, con đi chậm lại một chút, phải cẩn thận, biết không?”
Văn Mân trợn tròn mắt vẫn cố gắng kìm nén xúc động gật gật đầu, mẹ cô vẫnnhưu cũ, việc gì cũng cẩn trọng quá mức. Cũng may là cuối cùng cô vàTiếu Đồng cực lực phân giải mới bảo trì được quyền lợi ngủ chung, nếukhông lúc này Tiếu Đồng còn không biết ấm ức đến mức nào.
Tiếu Đồng còn có tâm tư đùa giỡn nói với cô mấy câu, nói cái gì mà vừa cưới vợ về đã bị nghẹn đến thành hòa thượng ròi.
Nghe mấy lời này, cô vừa tức giận lại thấy buồn cười. bất quá nghĩ lại thấycũng hiểu được phần nào. Bọn họ vốn đang ở thời kỳ tân hôn, không chỉ có mình Tiếu Đồng là xử nam mới khai trại không bao lâu mà chính cô có lúc cũng muốn. Chẳng qua là, nghĩ đến đứa trẻ trong bụng, hai người khônghẹn mà cùng lựa chọn nhẫn nại, dù sao cũng chỉ chịu đựng thêm nửa nămnữa thôi. Mặc dù theo như bình thường, chỉ cần chú ý ba tháng đầu và batháng cuối của thai kỳ không làm gì, thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-a-anh-that-quai-go/1527556/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.