Chương trước
Chương sau
Theo giọng nói trầm thấp nhưng kiên định của Tiếu Đồng lúc nói ra câu “Nhóc, anh yêu em, thực lòng rất yêu em”, trong nháy mắt nước mắt Văn Mân như vỡ òa, giọt nước mắt ấm áp dọc theo gò má chảy xuống giữa hai bờ môi vẫn như cũ dính vào nhau.
Tiếu Đồng bị nước mắt ấm áp làm cho giật mình, muốn lùi ra nhìn xem cô gái nhỏ trong lòng mình rốt cuộc là bị làm sao, nhưng vừa mới hơi lui ra một chút, bờ môi còn lưu lại nước mắt của Văn Mân liền lập tức tiến theo.
Ngay sau đó, tay cô nhanh chóng vòng lên cổ Tiếu Đồng.
Lúc đầu, Tiếu Đồng còn gắng mở to hai mắt, muốn thấy rõ vẻ mặt của cô, nhưng theo nụ hôn dần xâm nhập, Tiếu Đồng cảm thấy hơi thở càng dồn dập, tim đập càng nhanh, cho nên chỉ có thể nhắm nghiền hai mắt, cảm thụ tình cảm mãnh liệt qua từng nụ hôn.
Giờ khắc này, trong mắt, trong lòng hai người chỉ còn lại khát vọng lẫn nhau, nhiệt tình bùng lên không thể thu lại, một bên là người đàn ông trưởng thành đã cấm dục nhiều năm, rốt cuộc tìm được tình yêu của cuộc đời mình, một bên là linh hồn cô đơn sống lại một đời, mới biết được thế nào là tình yêu thật sự.
Giờ này khắc này, Văn Mân chri nghĩ muốn tiến lại gần Tiếu Đồng hơn một chút, gần hơn một chút, muốn cảm nhận nhiệt độ cơ thể anh, cảm nhận sự vuốt ve của anh, cô muốn xác nhận đây tất cả đều không phải là mơ, cô thật sự lần nữa có được hạnh phúc, người đàn ông từng bị cô vô tình vứt bỏ này, giờ đây lại một lần nữa lại là của cô rồi.
“Nhóc, em xác định em muốn tiếp tục sao?” Tiếu Đồng thật vất vả từ trong tình cảm mãnh liệt khôi phục lại một chút lí trí, thở hổn hển cso gắng chịu đựng dục vọng nổi lên trong cơ thể mình, âm trầm nhìn vào mắt Văn Mân muốn tìm kiếm được đáp án của cô.
Mà câu trả lời của Văn Mân là lần nữa kéo xuống đầu của anh, dùng sức hôn môi anh, hai tay cũng không thành thật vuốt ve từ góc áo rồi lên trước ngực anh.
Cùi khô gặp lửa cháy, hai bên trong lúc đó chiến đấu có thể nói vô cùng kịch liệt, chỉ chốc lát sau hai người trên ghế sa lon đều gần như không còn quần áo trên người, tốc độ cởi quần áo này không thể không nhanh quá đi.
“Ưm ~~ nhóc, em để cho anh ở trên, anh là đàn ông, anh phải ở trên.” Người nào đó đã ý loạn tình mê một bên cắn cắn nụ anh đào tươi đẹp ướt át, một bên yếu ớt phát ra lời kháng nghị.
“Anh còn tiếp tục nói, cứ nằm yên như vậy đừng nhúc nhích.” Theo những lời này, một giọt mồ hôi nóng bỏng từ trán Văn Mân cũng rơi xuống gương mặt Tiếu Đồng.
Sự việc xảy ra cách nay đã nhiều năm, chỉ là Văn Mân vẫn như cũ nhớ rõ cảnh tượng đêm tân hôn ở kiếp trước, tiểu xử nam này không có…chút kinh nghiệm nào chỉ biết đấu đá lung tung, làm cô đau đến toàn thân phát run, kiếp này, cô không muốn lần đầu tiên của mình lại lần nữa trải nghiệm cảm giác đó.
“Nhóc, em chậm một chút, anh đau.”
Bên này Văn Mân còn chưa kêu đau, người đàn ông bị cô đè dưới thân lại kêu đau trước.
Văn Mân vốn bởi vì đau đớn mà đôi mày nhăn lại trong nháy mắt bị vẻ mặt đáng yêu của người đàn ông dưới thân làm cho giãn ra.
“Anh không phải đàn ông sao? Đau có chừng ấy cũng không nhịn được, có đau nữa cũng phải chịu đựng, nhịn một chút là qua rồi.” Nói xong, Văn Mân càng dùng sức, một tiếng rống rốt cuộc làm dịu đi tinh thần hăng hái của cả hai.
“Ưm ~~”
“Ưm ~~”
Theo động tác này, cả hai dều phát ra tiếng thở dài mệt mỏi, trong tiếng thở dài hàm chứa sự đau đớn, hàm chứa sự thỏa mãn, lại càng hàm chứa dục vọng.
***
anh bị bá vương ngạnh thượng cung nhá
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.