Lúc Phạm Thành tìm tới nhà, Văn Mân và Tiếu Đồng cũng vừa ra ngoài mua nguyên liệu nấu bữa tối trở về, hai bên vừa đúng lúc gặp nhau ở cửa thang máy.
“Giáo sư Tiếu, tôi còn tưởng rằng hôm nay đến đây một chuyến tay không rồi chứ? Ha ha, tốt quá, tôi đang định đi thì lại gặp được hai người trở về.”
Tiếu Đồng trông thấy Phạm Thành, trên mặt không có nửa nét vui mừng, anh nghĩ vụ án tuy rằng chưa công bố kết quả nhưng tám chín phần là đã xong, anh đang muốn thừa dịp trong khoảng thời gian nghỉ phép này có thể cùng Văn Mân tận hưởng thế giới của hai người, không nghĩ tới lúc này mới thanh tĩnh không bao lâu đã bị cái bóng đèn sáng trưng này tới quấy rầy lần nữa rồi.
“Tốt? tốt chỗ nào? Tôi sẽ không…”
Tiếu Đồng còn chưa nói xong, đã bị Văn Mân bên cạnh nhéo cho một cái ở mu bàn tay, biết cô là có ý muốn anh im miệng, tuy rằng không muốn, nhưng anh cũng chỉ có thể dừng nói rồi.
“Đội trưởng Phạm, ông tới thật đúng lúc, ở lại ăn tối với chúng tôi luôn, vào thôi, mau mời vào.”
“Khụ, ha ha, vậy thì quấy rầy rồi, vụ an cũng gần như kết thúc, những nhân chứng liên quan đến vụ án cũng đã được mời đến tòa án để làm rõ quá trình phạm tội, tôi chỉ là rất tò mò giáo sư Tiếu và Văn tiểu thư làm cách nào phán đoán ra gã què họ Trần đó là hung thủ, cho nên mới tùy tiện tới quấy rầy hai người.”
Phạm Thành một bên cẩn thận nhìn sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-a-anh-that-quai-go/1527481/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.