Sau hôm đó cô bắt đầu đi tìm cho mình những từ ngữ để khiến câu hát của cô như câu thơ, khiến mọi người hiểu về từng câu hát và làm cho mọi người cảm nhận được cảm xúc của nhân vật và tạo cho những người có hoàn cảnh giống nhân vật một cảm giác quen thuộc, có thể nói đó là cái cảm giác của chính cô.
Cô bắt đầu chú tâm vào những lời hát, cô quên cả việc để ý xem những hành động thất thường của Lục Nam là có ý gì.Sau vài ngày cô vẫn suy nghĩ về cái giai điệu, cô không biết nên làm cho nó giai điệu nào thì phù hợp.Tay cô lướt qua từng phím đàn,ngón tay dài, thanh mảnh,mềm mại và uyển chuyển.
Buổi trưa khi Lục Nam bất ngờ tới do địa chỉ mà chị anh đưa cho anh bảo rằng An An đang ở đây. Anh bước vô cổng, căn nhà trông vừa giản dị vừa sang trọng, bước vào cửa nhà đã thấy được không gian độc lập của từng căn phòng, căn nhà nhìn từ bên ngoài thì rất nhỏ nhưng bên trong lại rộng lớn, vừa bước vô anh đã nghe thấy tiếng đàn du dương, anh ngẩn người hồi lâu chìm đắm vô giai điệu rồi chợt nhận ra cách thức đàn rất quen thuộc, êm dịu và du dương như thần tượng của anh vậy, anh vội bước tới trước cửa phòng phát ra âm thanh, anh phát hiện ra trong phòng còn có tiếng nói, tiếng nói này khá quen với anh.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]