Bên lề, có bóng hình ai cô độc ngắm trăng rằm tháng tám, gió thoảng bên người mang theo hương vị của biển khơi, tiếng sóng dập dìu yên ả, bầu trời không mây chỉ chứa ngàn sao cùng bóng trăng rằm sáng trong.
Kiss me before sunrise
Or I'm leaving you tonight
My love found the place
To stay and rest like bed
Always and forever
If we could change this world
Today with you
Chiếc headphone trên đầu nhịp nhàng phát ra từng điệu nhạc du dương của bài hát Kiss me, mặc dù bài hát này có giai điệu hết sức vui tươi, nhưng người nghe thì lại trông thật buồn. Xung quanh trẻ em rủ nhau rước đèn, xen lẫn trong đó là các cặp đôi cùng nhau đi dạo trên bãi biển, Tết Trung Thu vốn đã là một dịp lễ thu hút, và với một thành phố biển du lịch như nơi đây thì nó sẽ còn náo nhiệt hơn, nhưng mà dù ồn ào đến thế nào thì không khí này cũng không cách nào thu hút được Hoài, người hãy còn chìm đắm trong ưu thương.
"Tết đoàn viên.. thật nhạt nhẽo." ngước nhìn trăng treo trên đầu, Hoài cười nhạt, đưa tay với lấy chiếc máy ảnh đặt sát bên, chậm rãi chụp lại cảnh trăng sáng hiếm có mỗi năm này, không vì gì cả.
Hơn một tháng trôi qua, Hoài vẫn cứ sống vất vưởng như thế. Khi thì chối bỏ sự ra đi của Lam, khi thì lại trở nên cuồng nộ vô cùng, đập phá mọi thứ không biết mệt mỏi, lúc ấy trong Hoài thật vô cảm, nhưng tận sâu đáy mắt lại như chứa cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chon-ve-la-em/2679545/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.