Phong Quân đứng thấp thỏm không thôi, đến lúc người trước mặt cậu đã cầm lấy thức ăn rồi rời đi, nhân viên gọi người tiếp theo nhưng cậu vẫn không lay chuyển chút nào cả.
“Thưa quý khách, cậu có mua không và nếu không mua thì làm ơn hãy nhường cho người khác với ạ.”
Cậu sực tỉnh ra nhờ lời nói của cô, nhanh chóng gọi lấy hai phần bánh sừng bò và một ly cà phê có sữa. Lúc mang ra, cậu nhanh chóng thanh toán và rời đi một cách vội vàng, những người khác không hiểu nổi tại sao cậu lại làm ra bộ dạng này.
“Đó là nhân viên mới của chúng ta đấy hả?”
“Tôi chưa thấy cậu ấy lần nào, nhưng nhìn ngoại hình có lẽ là gần 18 đi?”
“Nhưng tập đoàn này có quy định là không tuyển người dưới 18 tuổi mà?”
“Thôi thì đừng nên quan tâm, lo cho bản thân đi, ăn nhanh rồi tiếp tục làm việc vì sắp hết giờ giải lao rồi đấy.”
Cậu vội vàng chạy lên sân thượng, để đồ ăn ở bên cạnh và tìm một chỗ thoải mái để ngồi xuống, ăn lấy ăn để mà không cần phải bận tâm đến ánh mắt của ai hết.
Giờ cậu mới hiểu ra rằng, vị trí phong thủy mà Nhiếp Phong nói cho cậu thực sự lại có thể khiến cậu bình tâm đến mức này.
Cái này cậu đang nghĩ tới việc, có nên xin Liễu Như xây cho cậu một căn phòng riêng không, vì hiện tại câu cũng ở cùng phòng với Nhiếp Ân hơn 10 năm trời rồi, số gạch trong phòng cậu ấy còn có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chom-no-trong-ang-mua/3447174/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.