“Quân nhi, Ân nhi bây giờ đang làm gì vậy?”
“Cậu ấy nói là sẽ xuống ăn ngay thôi, mọi người cứ ăn trước…..”
“Quản gia, lên món ngay lập tức!”
Liễu Như trực tiếp ra lệnh lên món bữa tối ngay, Phong Quân đơ người vì cách ứng xử có một không hai này của cô. Không phải là nên đợi mọi người tụ tập đầy đủ, ngồi ghế và chờ đợi hả?
“Anh Quân, mau lại đây, ngồi chỗ cùng em đi.”
“Cái đó….”
“Không phải ngại mà, anh em gái ngồi chung với nhau có vấn đề gì sao?”
Nhϊếp Lan còn muốn xuống ghế kéo cậu ngồi cạnh mình, lại bị Nhϊếp Ân thay đồ xong xuống nhà trông thấy rõ liền dùng cảnh cáo bằng ánh mắt từ xa, khiến cô có một nguồn lạnh sống lưng rất rõ ràng.
“Ông anh thối, mau qua ăn đi, định để mọi người chờ nữa hả?”
[Chờ đợi là việc của riêng em, còn anh làm gì cứ kệ anh.]
[Quân Quân, ngồi cạnh tớ đi, tớ cô đơn quá.]
“……”
Nhϊếp Phong nhìn con trai mình bằng ánh mắt khinh bỉ.
Cả đời này nó chưa bao giờ viết câu yêu thưởng gửi gắm cho người bố làm lụng vất vả này lần nào, còn đối với cậu con trai kia thì toàn những cậu yêu thương lẫn sự quan tâm, thế này là sự phân biệt đối xử đấy hả, ông tự hỏi bản thân như thế.
Mọi người đều vào chỗ ngồi, quản gia nhanh chóng sắp xếp các món ăn theo thứ tự tráng miệng - khai vị - chính, Phong Quân lần đầu tiên chứng kiến đều không khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chom-no-trong-ang-mua/3429779/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.