Buổi sáng hôm đó, khi Tần Vũ Mộng bước xuống phòng ăn, cô nhìn thấy Cố Dạ Hàn và Tư Mạch đang trò chuyện với nhau.
Khác với vẻ nhẹ nhàng thường ngày, nét mặt của cả hai đều nghiêm túc. Cố Dạ Hàn nhíu mày suy tư, tay cầm chặt một chiếc điện thoại.
Tần Vũ Mộng cảm nhận được không khí căng thẳng bao trùm, khiến cô lập tức nhận ra có chuyện gì đó đã xảy ra.
- Chào buổi sáng,- cô khẽ chào, rồi bước đến ngồi xuống chiếc ghế đối diện với Tư Mạch. Người giúp việc mang ra ly nước cam và bữa sáng cho cô, nhưng Tần Vũ Mộng chẳng mấy để tâm.
Tư Mạch nở một nụ cười nhẹ, nhưng trong mắt anh lại hiện rõ vẻ nghiêm trọng.
- Cô đã ngủ ngon chứ, Tần Vũ Mộng?- Anh hỏi với giọng điệu như bình thường, nhưng ánh mắt lại hướng về Cố Dạ Hàn, chờ đợi phản ứng từ anh.
Cố Dạ Hàn đặt điện thoại xuống, nhìn Tần Vũ Mộng một cách đăm chiêu.
Anh đang điều tra về nhóm người theo dõi em dạo gần đây.Tư Mạch đã tìm được một số thông tin quan trọng.Tần Vũ Mộng thoáng bất ngờ, cô nhớ lại những lần cảm giác ai đó luôn dõi theo mình, nhất là trong những đêm tối. Điều này khiến cô không khỏi lo lắng.
- Họ là ai?- Cô hỏi, giọng lạnh lùng nhưng không giấu được sự tò mò.
Tư Mạch lắc đầu, khuôn mặt trầm ngâm.
Ban đầu, tôi nghĩ đó chỉ là một nhóm theo dõi đơn giản, có thể là do một trong những tổ chức đối thủ gửi tới.Nhưng sau khi điều tra sâu hơn, tôi phát hiện ra rằng bọn chúng thuộc một tổ chức ngầm lớn hơn.Chúng chuyên thu thập thông tin về những người có liên quan đến các hoạt động mật của quân đội và các tổ chức bí mật.Cố Dạ Hàn nắm chặt tay lại, đôi mắt anh tối sầm.
Bọn chúng không chỉ đơn thuần là giám sát.Tôi nghi ngờ rằng chúng đang lên kế hoạch gì đó nhắm vào em.Tần Vũ Mộng nghe vậy, trong lòng chợt cảm thấy lạnh buốt. Cô đã trải qua nhiều nhiệm vụ nguy hiểm, nhưng chưa bao giờ cảm thấy bị đe dọa trực tiếp như lần này.
- Vậy anh định làm gì?- Cô hỏi, nhìn thẳng vào mắt Cố Dạ Hàn.
Tư Mạch nhìn hai người với vẻ đăm chiêu, rồi anh nhấp một ngụm cà phê trước khi nói tiếp:
Tôi đã tìm ra được vài đầu mối.Một trong những kẻ theo dõi đã để lại dấu vết trong một giao dịch ngầm ở khu vực phía Đông.Chúng có liên quan đến một nhóm buôn bán thông tin và có thể là một tổ chức đối thủ đang muốn tiếp cận những bí mật của chúng ta.Phía Đông?- Tần Vũ Mộng nhíu mày.Cô biết khu vực đó thường là nơi tụ tập của những tay buôn bán thông tin, nhưng cũng không ngờ rằng mình lại là mục tiêu.
Phải, và tôi đang định điều tra thêm,- Tư Mạch đáp.Nhưng nếu cô muốn đi cùng, tôi nghĩ có thể cô sẽ tìm được manh mối. Dẫu sao thì đây cũng là việc có liên quan đến cô.Cố Dạ Hàn nghe thấy, lập tức xen vào:
- Không. Em sẽ không tham gia vào việc này.
Tần Vũ Mộng nhướn mày.
- Vì sao? Đây là vấn đề của tôi mà.
Ánh mắt Cố Dạ Hàn hiện lên sự lo lắng, dù anh không nói ra nhưng sự bảo vệ dành cho cô lại thể hiện rất rõ.
Chúng rất nguy hiểm, và tôi không muốn em gặp phải bất cứ rủi ro nào.Em hãy để tôi và Tư Mạch giải quyết việc này.Tần Vũ Mộng nhếch môi cười nhạt, cô nhìn anh với vẻ thách thức:
Anh nghĩ rằng tôi cần sự bảo vệ của anh sao, Cố Dạ Hàn?Tôi đã tham gia vào những phi vụ nguy hiểm hơn thế này nhiều lần. Tôi không phải là người ngồi yên và chờ được bảo vệ.Tư Mạch bật cười, đứng lên và giơ tay như muốn dừng lại cuộc tranh cãi.
Được rồi, được rồi. Tôi chỉ đề nghị thôi mà, không ngờ hai người lại quyết liệt thế.- Anh quay sang Cố Dạ Hàn, nháy mắt trêu chọc:Cậu nên tin tưởng Tần Vũ Mộng hơn đấy. Cô ấy không phải là người dễ dàng bị hạ gục đâu.
Cố Dạ Hàn nhìn thẳng vào Tư Mạch, rồi quay lại nhìn Tần Vũ Mộng. Một khoảnh khắc im lặng trôi qua giữa họ.
Cuối cùng, anh thở dài, giọng trầm xuống:
- Được rồi. Nhưng em phải hứa với anh rằng em sẽ cẩn thận.
Tần Vũ Mộng gật đầu, cô biết rằng đây là giới hạn mà Cố Dạ Hàn có thể chấp nhận được.
- Tôi sẽ cẩn thận,- cô đáp nhẹ nhàng, nhưng trong lòng đã chuẩn bị sẵn sàng cho những gì sắp tới.
Cô quay sang Tư Mạch: - Chúng ta sẽ gặp nhau ở đâu?
Tư Mạch cười nhẹ, gật đầu.
- Tôi sẽ gửi địa chỉ cho cô. Chuẩn bị sẵn sàng nhé. Chúng ta có thể cần sự nhanh nhạy của cô trong lần này.
Tần Vũ Mộng đứng dậy, đôi mắt sáng lên với vẻ quyết tâm.
- Tôi đã sẵn sàng từ lâu rồi,- cô khẽ đáp, rồi rời khỏi phòng. Cố Dạ Hàn nhìn theo bóng cô, trong lòng không khỏi lo lắng.
Tư Mạch nhìn anh, vỗ vai một cái: - Cậu đang lo lắng vì sợ mất cô ấy à?
Cố Dạ Hàn không trả lời, chỉ im lặng nhìn ra cửa. Những gì sắp tới có thể sẽ là một thử thách lớn với cả hai người, nhưng anh đã quyết định sẽ bảo vệ cô bằng mọi giá.
Tối hôm đó, Tần Vũ Mộng cẩn thận chuẩn bị kỹ càng. Cô mặc một bộ đồ đen đơn giản, tiện cho việc di chuyển, và dấu con dao găm nhỏ bên hông, sẵn sàng cho bất kỳ tình huống bất ngờ nào có thể xảy ra.
Cố Dạ Hàn nhìn cô từ phía xa, ánh mắt anh trầm lặng nhưng đầy lo lắng. Anh biết Tần Vũ Mộng là người mạnh mẽ và kiên cường, nhưng lần này đối thủ là một kẻ đầy mưu mô và khó lường. Anh không muốn cô gặp nguy hiểm.
Cả hai cùng lên xe, trong không gian im lặng chỉ nghe thấy tiếng động cơ vang lên nhẹ nhàng. Tần Vũ Mộng nhìn ra ngoài cửa sổ, tâm trí rối bời với những suy nghĩ về người đang theo dõi cô. Cô không thể hiểu được mục đích của chúng, và điều đó khiến cô cảm thấy bất an.
Xe dừng lại tại một khu nhà kho bỏ hoang ở phía Đông thành phố, nơi mà Tư Mạch đã chỉ định. Bầu trời đêm tối đen như mực, chỉ còn lại những ánh đèn mờ ảo từ những tòa nhà xa xa.
Tư Mạch đã đứng đợi ở đó từ trước, anh nhanh chóng bước lại gần khi thấy Cố Dạ Hàn và Tần Vũ Mộng xuống xe.
- Các cậu đến rồi,- Tư Mạch gật đầu chào, ánh mắt anh nhìn qua Tần Vũ Mộng với một chút vẻ hài hước như thường lệ.
Nhưng lần này, giọng anh lại mang theo sự nghiêm túc.
- Tôi đã cố gắng thu thập thông tin suốt cả ngày hôm nay, nhưng người đứng sau rất cẩn thận.
Chỉ là một vài thông tin mơ hồ về một nhóm người liên quan đến các giao dịch ngầm.Chúng ta đã lùng sục khắp nơi, nhưng chỉ tìm thấy những mảnh ghép rời rạc, không đủ để ghép thành bức tranh hoàn chỉnh.Cố Dạ Hàn vẫn giữ vẻ mặt điềm tĩnh, nhưng trong mắt anh ánh lên sự trầm tư. Anh đã dự đoán trước rằng đối thủ lần này sẽ rất xảo quyệt, nhưng việc không thu thập được chút thông tin đáng giá nào vẫn khiến anh không hài lòng.
- Có gì khác thường ở hiện trường không?
Tư Mạch lắc đầu.
Không có gì đặc biệt. Chúng đã dọn dẹp sạch sẽ trước khi chúng ta đến, như thể chúng biết rằng chúng ta sẽ tới.Điều này chứng tỏ rằng chúng rất chuyên nghiệp và có người đứng sau chỉ đạo.Tần Vũ Mộng im lặng, nhìn quanh khu vực tối tăm và hoang vắng. Cảm giác như ai đó vẫn đang âm thầm quan sát cô từ xa, một cảm giác rợn người mà cô không thể giải thích được.
- Vậy là bọn chúng đang cố tình trêu ngươi chúng ta,- cô lên tiếng, giọng lạnh lùng.
Cố Dạ Hàn bước tới gần cô, đặt một tay lên vai cô như để trấn an.
- Chúng ta sẽ không để chúng thoát khỏi lần này. Em đừng lo lắng quá.
Tần Vũ Mộng nhìn anh, trong ánh mắt hiện lên sự kiên quyết.
Tôi không lo lắng cho bản thân, tôi chỉ lo rằng chúng sẽ tiếp tục theo dõi và gây nguy hiểm cho cả nhóm.Chúng ta cần tìm ra kẻ đứng sau chuyện này.Tư Mạch gật đầu, rồi nhìn hai người với vẻ thăm dò.
Tôi đã liên hệ với một vài người bạn cũ trong giới, hy vọng rằng sẽ có thêm manh mối vào ngày mai.Tạm thời, tôi nghĩ cả hai nên quay về nghỉ ngơi, kẻo bọn chúng lại nắm được thóp của chúng ta.
Cố Dạ Hàn và Tần Vũ Mộng nhìn nhau, rồi cả hai cùng gật đầu đồng ý. Trên đường về, trong xe, không ai nói lời nào. Mỗi người đều chìm trong những suy nghĩ riêng.
Cố Dạ Hàn nắm chặt v lăng, ánh mắt anh lạnh lùng, quyết tâm. Anh không thể để kẻ địch đe dọa đến Tần Vũ Mộng, anh sẽ bảo vệ cô bằng mọi giá
Tần Vũ Mộng dựa đầu vào ghế, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Bên ngoài, những ánh đèn đường lướt qua nhanh chóng, như những suy nghĩ trong đầu cô
Cô biết rằng đây chỉ là khởi đầu, và còn nhiều điều bí ẩn đang chờ đợi phía trước. Nhưng với Cố Dạ Hàn ở bên cạnh, cô tin rằng họ sẽ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]