Cảm giác chiến thắng dâng trào trong lòng Tần Vũ Mộng, nhưng đôi mắt cô vẫn không hề dịu đi. Cô bước ra khỏi sân khấu, nhìn quanh, một cảnh tượng hỗn loạn và đầy chết chóc.
Các tên buôn người đã bị hạ gục, nhưng cái cảm giác tàn nhẫn vẫn còn vẹn nguyên trong từng bước chân của cô.
Chân cô dẫm lên một tên buôn người còn đang giãy giụa dưới đất, kêu la vì vết thương, nhưng cô không hề động lòng.
Một tiếng thở dài, nhẹ nhàng nhưng lạnh lùng, cô quay mặt bước đi. Dưới gót giày của cô, tên đó vẫn tiếp tục giãy giụa, nhưng cô không thèm quan tâm. Từng bước đi của cô như đạp lên sự sống, không chút do dự.
- Thuộc hạ của anh đã hoàn tất. Các cô gái đã an toàn, mọi việc xong rồi.- Giọng nói của Cố Dạ Hàn vang lên, dứt khoát và lạnh lùng qua tai nghe, không có một chút cảm xúc nào. Anh không cần phải nói thêm gì, vì tất cả đã hoàn tất theo kể hoạch.
Cô chỉ gật đầu, không thèm nhìn lại tên đàn ông đang giãy giụa dưới chân mình. Cảm giác thích thú khi đối diện với sự sống và cái chết vẫn còn nguyên trong mắt cô.
Cô không phải là người có thể dễ dàng tha thứ hay bỏ qua, và những kẻ như tên này, kẻ đã mang đến đau khổ cho nhiều cô gái, thì không có lý do gì đế sống sót.
- Đã xong, chúng ta đi thôi.- Cố Dạ Hàn bước đến gần, ánh mắt anh dừng lại một chút trên tên đàn ông vẫn còn giãy giụa dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choi-voi-lua/3742626/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.