Hôm sau, bầu không khí giữa Cố Dạ Hàn và Tần Vũ Mộng vẫn như mọi khi, nhưng hôm nay có điều gì đó khác biệt.
Cô lén liếc nhìn anh trong khi anh đang tập trung ăn sáng, vẻ mặt anh vẫn lạnh lùng như thường lệ, nhưng cô lại cảm thấy có một sự căng thẳng không thể giải thích được trong không gian giữa hai người.
Cố Dạ Hàn, dù không bộc lộ cảm xúc ra ngoài, nhưng cô có thể cảm nhận được một sự thay đổi nhỏ, một sự im
lang la lung tur anh.
Trong khi anh tiếp tục bữa sáng, đôi mắt cô thỉnh thoảng lại hướng về phía anh, nhưng không phải vì sự tò mò, mà là vì một cảm giác không thế lý giải được.
Cô thầm nghĩ liệu anh có cảm nhận được sự thay đối của mình? Cô không biết, nhưng trong lòng, có một sự thôi thúc kìm nén.
Sau một lúc, Cố Dạ Hàn đặt muỗng xuống, ánh mắt anh dừng lại trên cô. Anh không nói gì ngay lập tức, mà chỉ chậm rãi cất giọng.
Chuẩn bị đi,- anh nói, giọng đều đều nhưng lại đầy sự sắc bén.Kế hoạch sẽ được thực hiện vào tối nay. Cô sẽ có nhiệm vụ quan trọng. Đừng đế tôi phải nhắc lại lần nữa.
Tần Vũ Mộng hơi giật mình, dù cô đã đoán trước rằng nhiệm vụ sẽ đến sớm, nhưng khi anh nói vậy, cô không thế tránh khỏi cảm giác lo lắng. Cô gật đầu, cố giữ vẻ điềm tĩnh, nhưng trong lòng lại dâng lên một nỗi bồn chồn khó tả.
Tối nay. Kế hoạch sẽ bắt đầu. Cô không biết mình sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choi-voi-lua/3742373/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.