Cố Dạ Hàn bước tới, không hề tỏ ra chút gì là bất ngờ trước khả năng của cô. Anh cầm lấy một khẩu súng ngắm khác, tay anh chắc chắn và điêu luyện.
Ánh mắt của anh không rời khỏi cô, đôi mắt lạnh lùng nhưng có chút thách
thức ẩn sau đó.
- Vậy, em có muốn cá cược với tôi không?- Anh hỏi, giọng nói vẫn nhẹ nhàng nhưng sắc bén, mang theo một chút tinh ranh.
Cô nhìn anh, một nụ cười mỉm nở trên môi, đầy sự tinh quái. Cô vốn không thích những trò chơi đơn giản, và lần này cũng không phải ngoại lệ. Cô lướt mắt nhìn khẩu súng ngắm trong tay anh, sau đó quay lại nhìn vào đôi mắt của Cổ Dạ Hàn.
- Được thôi,- cô đáp, giọng đầy tự tin.
- Nhưng nếu anh thua, anh sẽ phải hôn tôi.
Cố Dạ Hàn không ngạc nhiên, đôi mắt anh vẫn lạnh như băng, nhưng trong đó có một tia sáng khẽ lóe lên. Anh nở một nụ cười nhạt, không mảy may tỏ ra lo lắng về thử thách cô vừa đưa ra.
- Được, anh trả lời, không chút ngần ngại.
- Cá cược là cá cược.
Hai người đều bước vào vị trí của mình, chuẩn bị cho cuộc thi bắn. Không khí xung quanh như trở nên căng thẳng hơn, cả hai đều tập trung cao độ vào mục tiêu trước mặt.
Cô không chỉ muốn chiến thắng, mà còn muốn thể hiện sự vượt trội của mình. Mỗi cú bắn đều chính xác, và khẩu súng trong tay cô như đã hòa vào cơ thể, phản xạ với từng cử động nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choi-voi-lua/3737428/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.