Cố Dạ Hàn dựa lưng vào ghế, nhếch môi cười, ánh mắt sắc lạnh khóa chặt vào Tần Vũ Mộng.
Anh lười biếng xoay xoay ly rượu trong tay, như thể đây chỉ là một cuộc trò chuyện bình thường chứ không phải một giao kèo nguy hiểm.
- Khi lấy được USB,- anh nhấn mạnh từng từ, - tôi cần cô giao nó cho tôi ngay trong bữa tiệc.
Tần Vũ Mộng nheo mắt, nhìn anh đầy nghi ngờ. Cô biết rõ lời đề nghị này chẳng khác nào đang muốn làm khó cô.
Trong bữa tiệc đầy những kẻ quyền lực và nguy hiểm, việc trao đổi một thứ như USB chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý.
Rõ ràng, Cố Dạ Hàn đang thăm dò thực lực của cô, muốn xem liệu cô có đủ khả năng để hoàn thành nhiệm vụ hay không.
- Anh nghĩ tôi sẽ dễ dàng làm theo yêu cầu của anh như vậy sao?- cô hỏi, giọng điệu mỉa mai.
- Đưa USB ngay trong bữa tiệc chẳng khác nào tự đẩy mình vào chỗ chết.
Cố Dạ Hàn vẫn giữ nụ cười nhàn nhạt trên môi, nhưng ánh mắt trở nên sắc bén hơn.
- Nếu cô cảm thấy không làm được, có thể từ chối ngay bây giờ.
- Tôi sẽ không ép buộc.
Tần Vũ Mộng biết rằng đây là một phép thử. Anh muốn kiểm tra xem cô có đủ sự gan dạ và khả năng thích ứng trong những tình huống nguy hiểm hay không. Cô im lặng một lúc, suy nghĩ thật kỹ. Cuối cùng, cô hít một hơi thật sâu rồi đáp:
- Được thôi, tôi sẽ làm.
- Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choi-voi-lua/3726133/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.