Hôn nhân là chuyện lớn hàng đầu của đời người, đã đến lúc phải đưa vào chương trình nghị sự.
Tháng Năm, Hà Đại Đao và Hà Tiểu Kiều ngồi trên sô pha, há cái miệng nhỏ lắng nghe mẹ dạy bảo: "Hai đứa các con, không tính là con cái được sinh khi ra khi bố mẹ chưa kết hôn đâu nhá. Tuy bảo làm hộ khẩu cho hai đứa hơi muộn, đấy cũng là bởi phải chọn tên cho các con nên mới chậm trễ. May mà sau lưng ba các con có người, muộn thì cũng muộn rồi!"
Hà Đại Đao với Hà Tiểu Kiểu ngây ngẩn không hó hé. Tôn Hồi hắng giọng: "Hình như có vài câu hỏi nhỉ. Ý chính của mẹ chính là các con là hợp pháp. Chẳng qua người Trung Quốc chúng ta khá coi trọng chuyện kết hôn. Lấy mỗi giấy đăng ký kết hôn thôi là không được. Không bày mấy bàn tiệc rượu ở khách sạn thì không gọi là kết hôn. Thực ra mẹ không vội, nhưng ba các con sốt ruột rồi. Không cưới thì ba các con xị mặt với mẹ suốt ngày ấy!"
Tôn Hồi khoanh tay, hơi ngả về phía sau, lắc lắc đầu: "Khả năng lý giải của hai đứa sao mà kém thế này cơ chứ! Cho tí phản ứng đi nào!" Tôn Hồi đang nói thì có hai cánh tay từ phía sau ôm trọn lấy mình. Cô chậm rãi ngẩng cổ, chỉ thấy một khuôn mặt lớn đang dần dần thấp xuống, cắn một cái lên mũi cô, vòng tay ôm cô siết chặt hơn, hòng ôm cả người cô lên. Tôn Hồi ra sức khua chân, cười hì hì: "Làm sao? Làm sao?"
"Lại nhẹ hơn nhiều rồi!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choi-doc/1499371/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.