Cùng lúc đó, trong ngõ hẻm, mấy người còn lại vừa chửi rủa vừa thu hồi súng, leo lên mấy xe còn có thể chạy được, đuổi theo hướng chiếc Lincoln màu đen.Mang truyện đi xin ghi rõ nguồn diendanlequydon
"La tiểu thư......" Người đàn ông cầm đầu lái xe, chịu đựng vết thương trên đầu, khàn giọng nói vào điện thoại: "Khi nãy chúng tôi sắp thành công, thật sự là sắp thành công, nhưng không biết từ đâu vọt tới một đám người cướp đứa bé đi rồi!"
Tiếng mưa xối xả xen lẫn tiếng khởi động xe, truyền vào trong điện thoại.
Nhà họ La, trên bàn ăn, La Tình Uyển cầm điện thoại di động, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi tái nhợt, nhìn cha mẹ đang ngồi ở đối diện ăn điểm tâm.
Cô ta nhẹ nhàng đứng dậy, cố ý tránh ba mẹ đi vào một gian phòng khác, nhẹ nhàng hít một hơi nói: "Vậy còn có thể đuổi kịp mấy người đó không? Có biết đối phương là ai hay không?"
"Cái này không rõ lắm! Nếu không phải là người bên Nam Cung lão gia, vậy cũng chỉ có thể là người của Nam Cung Kình Hiên!"
Trong lòng La Tình Uyển chấn động, nhớ tới bóng dáng cao ngất lạnh lùng kia, trong lòng chợt đau nhói.
Cô ta muốn bỏ qua, không muốn làm cái việc tàn nhẫn này...... Nhưng cô ta nhớ tới lời nói của Trình Dĩ Sênh, nhớ lại cảnh anh cầm video bẩn thỉu kia tới bức hiếp mình, cô ta......
Mấy ngón tay mảnh khảnh bấu vào trong thịt, đôi mắt đỏ hồng tiết lộ nổi thống khổ của cô ta, giọng cô ta khàn khàn: "Đuổi theo bọn họ...... Không thể thất bại, tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-vao-hao-mon-cha-dung-dung-vao-me-con/536915/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.