Thế nhưng lúc này Nam Cung Ngạo không có lạc quan như vậy, chân mày nhíu rất chặt, suy nghĩ một chút rồi nói: "Trước tiên đừng nói chuyện này ra ngoài! Con đó, sáng sớm há miệng kêu loạn cái gì! Gả cũng gả ra ngoài còn ngày ngày chạy về làm cái gì!"
Nam Cung Dạ Hi cả kinh hệt như uất ức, giọng nói trầm thấp của ba khiến cô ta cảm thấy hình như mình thật sự làm sai chuyện động trời gì đó.
Nhưng rốt cuộc cô ta đã làm sai điều gì nha, cũng là vợ chồng chưa cưới năm năm rồi! Xảy ra chút chuyện đó thì như thế nào!
Nam Cung Ngạo càng thêm phiền muộn đi đến trước mặt Trình Lan Y, nhìn mặt mũi đứa bé mềm mại trước mắt, trong đầu thoáng qua khuôn mặt giống Nam Cung Kình Hiên khi còn bé như đúc, nội tâm khẽ nhúc nhích, tay siết chặt gậy đi ra ngoài.
Mà giờ khắc này, trong phòng ngủ trên lầu hai, đầu đau muốn nứt ra Nam Cung Kình Hiên mới vừa tỉnh lại.
Lúc này, anh phải thừa nhận chấn động mà còn kinh ngạc —— bên trong cái mềm mỏng, thân thể La Tình Uyển trắng noãn trơn mịn như một nữ thần rúc vào trong người anh, đang ngủ say sưa, bởi vì động tác của anh cũng chầm chậm tỉnh lại. mang truyện đi xin ghi rõ nguồn: dd lequydon
Trong nháy mắt trên mặt lộ ra sắc đỏ hồng, La Tình Uyển kéo mềm qua ngồi dậy, vuốt xuôi mái tóc của mình một chút: "Anh thức dậy?"
Chấn động trong lòng Nam Cung Kình Hiên vượt qua tưởng tượng của chính mình.
Xốc mềm lên, không có mảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-vao-hao-mon-cha-dung-dung-vao-me-con/536784/chuong-133-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.