La Tình Uyển run rẩy trong lòng anh, rõ ràng trong đôi mắt trong trẻo thoáng qua chút đau nhức.
Cô có thể không đau sao?
Cô chỉ là một người phụ nữ bình thường, phải như thế nào mới chịu đựng được người đàn ông mình mến yêu, trong lúc ôm ấp cô lại kêu tên một người phụ nữ khác?
Trong thân thể Nam Cung Kình Hiên dục vọng cháy bỏng càng ngày càng kịch liệt, đôi mắt thâm thúy lóe sáng như mắt dã thú, lại đè nén không dám hù dọa người phụ nữ trong ngực, chỉ rên lên một tiếng rồi hôn cô, bồng lấy cô đi lên lầu.
Trong căn phòng rộng rãi, trên chiếc giường lớn mềm mại trắng noãn, đó là thánh địa của bọn họ.
La Tình Uyển cảm giác mình được đặt xuống giữa một đống gối mềm mại, thân thể người đàn ông này nặng nề áp xuống nhưng lại tận lực không chạm vào cô, chẳng qua là để cho cô nằm ở bên trong thoải mái hơn mà thôi, cúi đầu hôn lên khóe miệng của cô. mang truyện đi xin ghi rõ nguồn: dd lequydon
"Có thể đừng gạt anh nữa không?" Giọng nói của Nam Cung Kình Hiên ám ách mang theo sự run rẩy, hàng mi dày đậm nhắm lại, bưng mặt của cô hôn thật sâu như một loại trân bảo, vào thời khắc này, sự đau đớn đè nén trong trái tim trào dâng, thân thể to lớn cũng hơi run rẩy: "Đó là con trai của anh phải hay không? Tiểu Ảnh là con trai của anh...... Thiên Tuyết, em làm sao sinh hạ con..... Rất đau có đúng không......"
Hơi thở của anh nóng hổi run run phả trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-vao-hao-mon-cha-dung-dung-vao-me-con/536783/chuong-133-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.