“A!” Cô gái bị ném thật sự rất đau, lông mày nhíu chặt, chật vật từ trên mặt đất đứng dậy: “Hiên thiếu….. Hiên thiếu có phải em đã làm sai điều gì hay không? Thật xin lỗi, đừng đối xử với em như vậy, em sẽ sửa đổi!”
“Lập tức cút! Nếu còn để tôi nhìn thấy cô thì đóng cửa chờ chết đi!” Nam Cung Kình Hiên cũng không quay đầu lại, hung tợn nói.
Hiện tại anh không có tâm tư để ý tới bất kỳ người phụ nữ nào, nửa điểm hứng thú cũng không có! Trở về phòng cầm điện thoại di động của mình lên, ngón cái vuốt ve màn hình đen nhánh bóng loáng, muốn gọi cho cô nhưng ngay cả số điện thoại anh cũng không nhớ.
Dụ Thiên Tuyết….. Cô gái đáng chết có phải đã hạ cổ anh?!
Đang suy nghĩ thì tiếng chuông điện thoại di động trầm thấp dễ nghe chợt vang lên.
Hai hàng mi dày đen nhánh của Nam Cung Kình Hiên nâng lên, trong đôi mắt lạnh lùng kiêu ngạo thoáng hiện lên một tia sáng.
Ánh mắt quét qua màn hình một cái, lại là tên tiểu tử Lạc Phàm Vũ điện tới.
“Chuyện gì?” Anh lạnh lùng hỏi.
Lạc Phàm Vũ ngẩn ra, cười rộ lên: “A..… Làm sao vậy? Nam Cung thiếu gia của tôi, ai chọc cậu, tâm tình kém như vậy?”
“Đừng dài dòng, chuyện gì!”
“Ha ha, xem ra thật sự gay go rồi, để mình đoán một chút, người phụ nữ nào dám làm cậu tức thành như vậy? Khoảng thời gian trước cậu còn tới chỗ của mình tìm phụ nữ, lúc ấy vẫn rất tốt mà, thế nào thoáng cái….. Mẹ nó, không phải là do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-vao-hao-mon-cha-dung-dung-vao-me-con/265532/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.