Chương trước
Chương sau
"Đúng là yếu ớt! Chạm cái đã ra!"
Theo tiếng cười nhạo báng vang lên, hai tên sát thủ cũng ngẩn ra nhưng vẫn nhịn xuống không xông lên ra tay trước.
"Đồ ngu xuẩn, nơi này cả thần cũng không dám bước chân vào, các người tự tìm đường chết!!"
"Chỉ cần gia đây bắn là khiến ngươi sướng đến độ không thở được..."
"Kỳ quái, thật muốn bắn cái gì đó."
"Ta có hai cây súng, một cái kêu là Bắn, một cái kêu Aaaa...!"
"Có cái gì đó, đang chảy xuống?"
Lời thoại của đám mô hình kia vang lên không ngừng, Ninh Tịch đứng ở lầu hai mà khóe miệng co giật. Tuy những lời thoại này của nhân vật trong game nhưng sao... sao luôn có cảm giác hơi lạ, ừ... là lạ...
Mô hình không ngừng lảm nhảm cho đến mấy phút sau, một trong hai sát thủ rốt cuộc chịu không nổi cái thứ đồ chơi kia kêu la om sòm khiến gã ta không thể tập trung nghĩ cách đối phó được.
Gã cho tên còn lại một động tác tay, nhưng chỗ này tối như mực thì có thể nhìn thấy cái gì. Chỉ với cái ánh đèn le lói từ mô hình kia hoàn toàn không đủ cho mắt thường nhìn thấy bất cứ người hay vậy gì.
"Đoàng!"
Âm thanh nặng nề của súng lại vang lên một lần nữa, đi kèm là tiếng đàn ông kêu gào thảm thiết, hắn còn chưa kịp nổ súng thì một viên đạn từ lầu hai lao tới cực kì chuẩn xác găm vào tay phải của gã.
"Tiếng kêu thật kì quái!" Mô hình nhân vật vẫn còn đang lảm nhảm.
Ninh Tịch đứng trên lầu hai, trên mắt là một thiết bị nhìn ban đêm. Đúng là nhà của ai đó, trừ vũ khí hạng nặng ra thì cái gì cần cũng có.
Tên kia ngã bịch xuống sàn, kêu thảm thiết, Ninh Tịch cho hắn thêm một phát nữa, cắt đứt những âm thanh kêu gào.
"Còn có cậu nữa... em zai, có muốn đến mấy phát không?" Hướng chỉ tay của mô hình vừa hay hướng tên sát thủ cuối cùng đang ẩn nấp. Thật giống như nó không phải đang nói lời thoại mà là đang chửi xéo gã vậy.
"Ha, đại đao của ta đã đói khát khó nhịn từ lâu rồi..."
Trong mắt tên sát thủ cuối cùng lóe lên vẻ hung ác, giơ súng lên bắn loạn về hướng lầu hai. Nhưng không có thiết bị nhìn trong đêm thì công kích này cơ hồ chả có tí uy hiếp nào.
"Bắn không tệ, nhưng muốn bắn trúng cô ấy thì mày còn cần luyện tập nhiều!" Mô hình lại rất trùng hợp phát ra lời thoại giễu cợt.
"Mày khiến tao nhớ đến con bò cái giỏi nhất ở quê tao đấy, tao thật muốn giới thiệu con bò kia cho mày!"
...
"Đáng ghét, mấy người đang đùa giỡn người ta sao ~"
Trên mặt tên sát thủ lộ rõ vẻ tức giận. Sự sợ hãi cùng tức giận kết hợp lại khiến hắn ta mất đi lí trí rồi lại tiếp tục bắn mấy phát lên lầu hai.
Mà lần này Ninh Tịch đã chuẩn bị tốt, đúng lúc tên sát thủ hướng đến phương hướng mà cô dự trù thì nhanh tay lẹ mắt bóp cò nổ súng.
"Đẹp trai như anh đây nếu mà ở game khác thì chắc chắn là nhân vật chính đó nha!"
Đi đôi với lời thoại cuối cùng là hình ảnh tên sát thủ nện cả thân mình xuống trên mặt đất, chết không kịp ngáp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.