Chương trước
Chương sau
Năm tên áo đen còn chưa tìm được chỗ ẩn thân, Ninh Tịch ở lầu hai đã bắn liên tục ba phát súng.
"Đoàng!"
"Đoàng!"
"Đoàng!"
Ngay lập tức ba người đàn ông áo đen đã tê liệt ngã trên mặt đất, máu tươi nhuộm đỏ cả sàn nhà.
Bên ngoài, không ít cư dân bản địa nhanh chóng đóng thật kỹ cửa sổ, loại chuyện như này phát sinh ở chỗ khác chắc chắn sẽ dẫn tới sự rối loạn, nhưng đây là St. Bernard thế nên chẳng có gì to tát cả.
Mà điểm nổi bật nhất của St. Bernard, đặc điểm khiến người ta nhớ nhất cũng sợ rằng chỉ có tội phạm.
...
Lúc này trong nhà chỉ còn dư lại hai tên mặc áo đen cầm súng, hơn nữa đều đã tự tìm được chỗ ẩn thân tốt. Dù sao cũng là sát thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh cho dù chỉ còn một người cuối cùng cũng không rối loạn.
Ninh Tịch bắn xong cũng lựa chọn tạm tránh vào trong phòng.
"Phù... Vẫn chưa về!" Ninh Tịch hít sâu một hơi, cô đã thoát khỏi cái bóng tối của thế giới ngầm này lâu rồi, đột nhiên phải đối mặt lần nữa quả thật có chút không thích ứng.
Nhưng mà vẫn còn may, hành động vừa rồi đã thành công giải quyết được bốn người.
Mà nói trắng ra thì trong lòng Ninh Tịch cũng biết, nếu không nhờ cái mô hình nhân vật hoạt hình tinh xảo kia thì cô cũng khó mà phát hiện những sát thủ chuyên nghiệp này, nếu không hậu quá thật khó mà tưởng nổi.
Giờ chỉ còn dư lại hai tên sát thủ, đối với Ninh Tịch mà nói thì cũng không đến mức quá khó khăn.
Rất nhanh, Ninh Tịch tìm được cầu giao tổng của cả tầng lầu rồi kéo mạnh xuống.
Trong chớp mắt trong căn nhà là một mảnh tối om, tất cả rơi vào tĩnh lặng, không có nửa điểm tiếng động.
Hai tên áo đen dưới lầu cũng hết sức cẩn thận, không ra tay trước mà lẳng lặng đợi thời cơ.
Mấy ngày trước chúng nhận được nhiệm vụ ám sát lần này, cũng đã chuẩn bị tinh thần toàn quân bị diệt. Dẫu sao mục tiêu ám sát lần này có danh tiếng trong giới quá cao, nhưng chúng lại bị đồng tiền làm mê muội đầu óc, có thể nói là biết núi có hổ nhưng vẫn xông vào.
Bị người kia phát hiện giờ muốn trốn cũng khó, chỉ có thể liều mình xông lên tìm một con đường sống. Mồ hôi lạnh đã thấm đẫm lưng áo hai tên nhưng chúng vẫn không lộ ra chút nóng nảy cùng sợ hãi nào. Chúng là sát thủ chuyên nghiệp thế nên việc lấy đầu mình ra làm giao dịch không phải là chuyện hiếm.
Ninh Tịch ở lầu hai cũng không dám hành động tùy tiện, trước là do may mắn cô mới ra tay thuận lợi như vậy. Hai tên còn lại hẳn đã đề cao cảnh giác.
Chỉ chốc lát sau Ninh Tịch lại đem mấy mô hình nhân vật hoạt hình cầm lên, bật chốt ném mạnh xuống tầng dưới.
Không thể không nói chất lượng của mô hình kia thật là vô cùng tốt, dẫu cho ném từ tầng hai xuống cũng không bị hỏng.
"A ha ha ha... Tao cảm thấy chúng mày toàn là một lũ ẻo lả!!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.