"Lâm Y Trạch! Cậu rốt cuộc muốn làm gì?"
Tạ Vân Phong cáu kỉnh đánh mạnh vào cái móng heo đang không yên phận trên eo cậu,trừng mắt nhìn Lâm Y
Trạch.
Lâm Y Trạch cười cười,cậu càng đẩy hắn lại càng sát lại gần, không hề kiêng kị bây giờ còn đang ở ngoài và hai con người đang trừng to mắt nhìn mình.
"Tôi chờ mãi mà cậu không tới tìm tôi, nên tôi đành tự mình tìm tới cậu thôi"
Tạ Vân Phong mặt đỏ bừng,cậu tránh mặt hắn một tuần cuối cùng vẫn không thoát được tên bám dai như đỉa này.
"Cậu ngồi xa ra chút" Tạ Vân Phong ngồi sát vào mép tường,hơi chột dạ nhìn Lưu Hạ Thanh và Lục Yến đối diện.
Lưu Hạ Thanh nheo mắt nhìn hai người, nhìn từ gương mặt ửng hồng của beta rồi lại nhìn khuôn mặt ranh ma của alpha ngồi bên cạnh:"..."
Lục Yến lắc ly nước,cả người lười biếng dựa vào ghế,tay không nặng không nhẹ vuốt ve eo nhỏ của Lưu Hạ Thanh.
Lâm Y Trạch: "hai người nhìn cái gì,trên mặt tôi có kim cương à?"
Lục Yến nhếch môi,lắc đầu:"không có"
Lưu Hạ Thanh:"Phong Phong,ra đây nói chuyện chút"
Nói rồi không đợi đối phương đồng ý đã đứng dậy đi ra ngoài, Tạ Vân Phong chột dạ lúng túng đứng dậy đi theo.
Lâm Y Trạch cũng không can ngăn mà kệ cậu rời đi,trên bàn ăn giờ đây chỉ còn lại Lục Yến.
Lục Yến tán thưởng: "không ngờ, tới tôi còn tưởng cậu thật sự để ý tới bé con nhà tôi"
Lâm Y Trạch nhàn nhã gắp một miếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-toi-em-da-tinh-san-hau-qua-chua-/3736905/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.