đã qua một đêm hai người bị bắt tới đây,bây giờ đã là 10 giờ sáng nhưng hai gã kia vẫn chưa chịu cho cậu ăn cơm 
Lưu Hạ Thanh ánh mắt uất hận nhìn hai tên vẫn đang loay hoay viết thư đe doạ kia tới giờ vẫn chưa xong,cậu ôm cái bụng đói meo dựa vào tường. 
Lục Yến thấy cậu như vậy quả thực rất đau lòng,hai người sinh ra đã ngậm thìa vàng, chưa bao giờ phải chịu khổ chịu khó,giờ đây bỗng dưng bị đói cả một đêm chắc chắn khó mà chịu được. 
Hai tên kia loay hoay một hồi, bỗng gã to con ôm bụng nói:"đói quá" 
Gã đầu hói quay sang nhìn gã rồi nhìn xuống bụng mình:"quả thật hơi đói" 
Nói rồi lại quay sang nhìn hai cậu nhóc đáng thương ở góc tường,gã gác bút đứng dậy nói:"tao đi mua đồ ăn,mày trông tụi nó cho kỹ" 
Gã đô con gật đầu lia lịa,tỏ ra mình rất đáng tin nói:"yên tâm,tụi nó mà chạy tao đánh gãy chân" 
Gã đầu hói dặn đi dặn lại rồi mới yên tâm rời đi,Lưu Hạ Thanh mệt mỏi nhìn hai tên lề mề chả khác gì con gái này, đệt ông đây sắp chết đói rồi. 
đã thế còn không chịu mở bịt miệng cho cậu nữa,khó chịu chết rồi,cậu thề sau này mà thoát được sẽ cho hai tên này ngồi tù một gông!!! 
Chờ đợi tầm 30 phút gã đầu hói cũng xách bốn hộp cơm đi tới,gã đặt lên bàn hai hộp rồi xách phần còn lại về phía hai người. 
Vì tay cả hai người bị buộc chặt vào thân nên khó ăn,gã rất tâm lý nới lỏng ra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-toi-em-da-tinh-san-hau-qua-chua-/3727953/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.