Chương trước
Chương sau
Anh Bạch Minh sao vậy? Sao lại đứng yên một chỗ không đi? Thấy Tiêu Bạch Minh chậm chạp khôngcó phản ứng, Đồng Thiên Ái rốt cục nhịn không được lên tiếng gọi

" Anh Bạch Minh"

Tiêu Bạch Minh lẳng lặng không nói câu nào, xoay người tiến lên phía trước. Ở trước mặt cô, từ từ ngồi nửa người xuống, hai tay hướng về sau vẫy vẫy

" Thiên Ái! Lên nào! Anh cõng em lên nhà!"

Lời vừa thốt ra khiến Đồng Thiên Ái sợ hãi đứng yên tại chỗ, trong lúc nhất thời, hốc mắt dần đỏ lên mang theo chút chua xót trong đó.

" Anh Bạch Minh! Không cần đâu! Em nặng lắm! Em không có chuyện gì sao anhlại phải cõng lên chứ!". Nhanh chóng cự tuyệt ý tốt của Tiêu Bạch Minh,nhưng trong lời nói của cô vẫn mang theo vẻ nghẹn ngào.

Tiêu Bạch Minh ngồi yên như cũ, kiên nhẫn nói

" Gần đây anh luôn ngồi trong phòng, cả ngày chẳng vận động gì cả, tiệnthể hôm nay xem như anh tập thể dục luôn đi. Sao vậy? Em không muốn giúp anh sao?"

Đồng Thiên Ái đứng nhìn bóng lưng của anh, dòng nướcấm áp đâu đó chảy xuôi qua lòng. Anh đã biết. Anh đều đã thấy được. Anhbiết cô bị thương ở chân, cũng biết cô đau đến mức không cử động được.Anh biết rồi, sau đó lại cố tìm lấy lý do dở tệ như vậy, đây đúng là lýdo dở nhất trong tất cả lý do. Nhưng sao cô lại cảm thấy sung sướng vuivẻ đến thế này chứ?

Nâng lên khuôn mặt tươi cười, giả vờ như không biết gì, cẩn thận mà nhào lên lưng anh

" Anh Bạch Minh, em nặng lắm đó! Anh chuẩn bị tâm lý đi nha!"

" Được! Anh đã chuẩn bị sẵn sàng!" Tiêu Bạch Minh không khỏi trêu chọc lại cô.

Từng dãy cầu thang dài yên lặng, không một bóng người, vang vọng đâu đâytiếng bước chân trầm ổn, từng tiếng từng tiếng, rất có tiết tấu. Tiếngbước chân như một một khúc sụt dáng dấp, khiến người nghe cảm thấy thậthạnh phúc.

Tựa mặt trên lưng anh, Đồng Thiên Ái cảm thấy bờ vaianh rất rộng, nằm trên người anh cũng rất thoải mái, tựa như khi còn bécô được nằm trong lòng mẹ. Thật hạnh phúc và ấm áp.

"Thiên Ái!" giọng nói Tiêu Bạch Minh vang lên bên cạnh

Đồng Thiên Ái tựa đầu vào vai anh, nhỏ giọng hỏi

" Sao vậy anh? Có phải em nặng lắm không? Cho em xuống ở đây là được rồi"

" Không phải" Tiêu Bạch Minh vội vàng lắc đầu, ấp úng nói " Em khôngnặng. Một chút cũng không nặng! Thật ra... anh muốn nói....."

". . . . . ." Đồng Thiên Ái không nói gì, lẳng lặng chờ anh nói tiếp.

Trong lòng có dự cảm không yên, vào giờ khắc này, càng ngày càng dữ dội. Trực giác phụ nữ nói cho cô biết, nếu để anh nói hết, chắc chắn sau đó cảhai sẽ rất khó xử. Cho nên.......

" Anh! Gần đây đi làm thế nào?" Giọng nói vui vẻ, Đồng Thiên Ái cố ý muốn ngăn anh lại

Tiêu Bạch Minh sửng sốt một chút, giây tiếp theo đã thở dài một cái. Tiếngthở dài yếu ớt như thế nhưng lại khiến Đồng Thiên Ái cảm thấy nặng nề.Từ đáy lòng tỏa ra cảm giác bất lực, Đồng Thiên Ái tự trách chính mình,nhưng là cô không có biện pháp. Vì phần khế ước kia, cô đã đem mình báncho người đàn ông khác. Bản thân cô không xứng với tình yêu của anh. Sau này sẽ có người khác mang lại hạnh phúc cho anh.

" Trong công ty không có gì đặc biệt cả, mọi người ai cũng lo làm tốt công tác củamình. Thiên Ái đây?" Tiêu Bạch Minh đơn giản tóm tắt nói cho cô nghe

" Vậy sao? Em đi làm cũng thế" Đồng Thiên Ái đem hai cánh tay khẽ buộcchặt, ôm chặt lấy anh, dường như muốn đem mọi ấm áp từ anh mang về mình. Nghĩ đến mỗi ngày chính mình phải đối mặt với những áp lực vô hình,Đồng Thiên Ái cảm thấy chính mình thật nhỏ bé yếu ớt.Cô thật muốn tìmmột cây đại thụ để chính mình có thể dựa dẫm, tựa như chú chim nhỏ cảngày bay lượn không ngừng nghỉ, đến khi chiều tà lại trở về tổ ấm củachính mình.

" anh Bạch Minh! Anh đẹp trai tài giỏi như vậy trong công Tiền YY nhất định có rất nhiều cô gái thích anh đi"

Chết! Sao cô lại đi hỏi vấn đề này chứ. Thật muốn cắn lưỡi mà. Đã muốn khôngnhắc đến đề tài nhạy cảm này, sao giờ lại đề cập đến nó nữa? Đồng ThiênÁi! Sự thật chứng minh, cô quả nhiên là Đại Ngốc Nghếch.

" không có! Chẳng có ai thích anh cả!" Giọng nói đầy thâm trầm của Tiêu Bạch Minh sâu kín vang lên.

Đồng Thiên Ái vội phản bác lại, hét lên

" làm sao có thể! Anh rất ưu tú mà!"

"Cho dù có......." Tiêu Bạch Minh nghĩ ngợi một lát, rốt cuộc nói " Anh cũng như cũ không thích họ"

Những lời này giống như viên đá nhỏ rơi xuống mặt hồ phẳng lặng. Tâm trạngĐồng Thiên Ái lúc này cũng như mặt hồ vừa rồi, nổi lên từng gợn sóng.Mọi cảm giác đan xen trong lòng, vui sướng có, cảm động có, có cả khẩntrương kinh ngạc,... tất cả tràn ngập trong lòng. Đồng Thiên Ái lẳnglặng cảm thụ hàng loạt cảm giác khác nhau trong lòng.

Cuối cùngcũng lên đến nơi, cả đoạn còn lại Tiêu Bạch Minh cũng không nói gì thêm. Không khí bao trùm một loại yên lặng đến đáng sợ. Thậm chí Đồng ThiênÁi có thể nghe được tiếng tim đập trong lồng ngực. Mà anh kề sát sốnglưng cũng có thể nghe được. Tâm trạng hai người đều như nhau, rung độngvà choáng váng.

" Anh Bạch Minh! Có thể thả em xuống rồi!" Đồng Thiên Ái phá tan im lặng, nói

Tiêu Bạch Minh sửng sốt trong giây lát, khuôn mặt hiện lên vẻ đỏ ửng, từ từ ngồi xổm xuống, vội vàng nói

" À! Ừ! Anh quên mất. Lúc xuống cẩn thận một chút!"

" Vâng" khuôn mặt Đồng Thiên Ái cũng đỏ bừng theo. Hai chân cuối cùng đãtiếp đất, đáng lẽ cô phải cảm thấy vững chắc mới đúng, ngược lại lại cảm thấy mất tự nhiên, khó chịu. Đồng Thiên Ái cúi đầu không dám ngẩng mặtlên nhìn, từ trong túi xách móc ra chìa khóa cửa, trong lòng thầm nói "nhanh lên một chút, mau mở cửa ra! Đi vào nhanh một chút! Phải thật bình tĩnh! Cứ như thế mà làm!"

Trong nháy mắt, cánh cửa mở ra, Tiêu Bạch Minh chợt hô lên

" Thiên Ái! Anh thích em"

... ....Cả người đứng hình tại chỗ, như bị điện giật. Đáy lòng tràn ra sựvui sướng khó tả. Nhưng là, cô không thể tiếp nhận. Cô không xứng đáng!Đồng Thiên Ái cô đã không xứng với anh ấy nữa rồi!

" Thật xin lỗi". Trong lòng là một mảng lạnh lẽo, Đồng Thiên Ái nghĩ một đằng nói một nẻo.

Tiêu Bạch Minh chua xót cười, dường như đã sớm lường trước được câu nói này, tự lẩm bẩm với chính mình

" Thiên Ái! Không sao! Anh thích em, đó là chuyện của anh! Em cóthể....." thanh âm chợt dừng lại, rồi nói tiếp " Không thích anh...."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.