Kho lương thảo bị cháy, Nam Cung Mặc không còn cách nào ngay trong đêm lui quân hai mươi dặm. Tần Diễn vừa mới sáng sớm nghe tin tức thì vội vã chạy sang lều trướng của Dạ Huyền, thấy hắn vẫn bình an thì mới nhẹ nhõm trong lòng. Dạ Huyền thấy Tần Diễn y phục không chỉnh tề, nhíu mày hỏi:
- Tần tướng quân có chuyện gì mà vội vàng vậy?
Tần Diễn sửa lại mũ giáp, hỏi:
- Điện hạ biết trong doanh có nội gián nên mới cố ý nói muốn đi phục kích nhằm dẫn dụ quân địch để đốt kho lương?
- Mới đó mà huynh đã nhìn ra, không hổ là người cầm quân đánh trận.
Tần Diễn không quan tâm lời khen của Dạ Huyền, nghi hoặc.
- Và người đó...
- Phải, chính là Hàn Thư.
Dạ Huyền thẳng thắn, hôm qua chỉ một thử thách nhỏ hắn đã biết được ai là nội gián trong quân. Chỉ có Lý Đản là lo lắng sự tồn vong của binh sĩ, trong khi Hàn Thư như kẻ ngoài cuộc đứng nhìn. Hắn thấy cơ hội thì sao lại bỏ qua, nhất là có thể loại được Lý Đản và Tần Diễn ra ngoài cuộc chiến.
Tần Diễn khó mà tin kẻ nhiều năm theo mình lại có thể làm chuyện vô sỉ như vậy. Nhất thời kích động.
- Ta phải đi hỏi hắn cho rõ ràng.
Dạ Huyền vươn tay, ngắn cản Tần Diễn:
- Không cần, có hỏi hắn cũng không thừa nhận. Hơn nữa sau chuyện lần này, hắn khó mà toàn mạng trong tay Nam Cung Mặc.
Đúng như Dạ Huyền dự đoán, tổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-phai-dien-ha-hac-am/2541945/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.