Từ mật thất trong cung trở về, Tần Dao vẫn luôn thất thần. Thúy Lan tưởng cô nhớ Dạ Huyền liền lên tiếng đề nghị:
- Quận chúa nếu không yên tâm về điện hạ thì có thể viết thư bảo A Lục mang đi.
Tần Dao lắc đầu, hiện tại chỉ cần nghe ai nhắc đến Dạ Huyền, trong lòng cô lại càng thêm phiền não. Thúy Lan im lặng, biết có khuyên cũng không được nên nàng định xuống bếp làm ít điểm tâm cho Tần Dao. Nhưng vừa mới đẩy cửa đi ra đã đụng mặt Tần phu nhân. Vừa trông thấy Thúy Lan, bà đã cất tiếng hỏi:
- Quận chúa thế nào?
Mấy ngày gần đây, Tần Dao dường như quá trầm lặng. Cô không ra ngoài, cũng không vào cung tìm Vân Quý Phi tán gẫu. Cứ suốt ngày giam mình trong phòng, khiến Tần phu nhân lo lắng không yên.
Thúy Lan được hỏi, cúi đầu đáp:
- Bẩm phu nhân, quận chúa vẫn vậy.
Tần phu nhân lắc đầu, lướt qua Thúy Lan bước vào bên trong phòng. Tần Dao nghe động tĩnh, cất giọng nhàn nhạt:
- Ta muốn yên tĩnh, ngươi ra ngoài đi.
- Là mẫu thân đây, chúng ta nói chuyện một chút được không?
Tần Dao nghe thấy giọng Tần phu nhân thì ngẩng đầu, nhanh nhẹn đi đến đỡ lấy tay bà.
- Trời lạnh như vậy, mẫu thân muốn tìm con cứ sai nha hoàn sang thông truyền, cần gì người phải đích thân đi như vậy?
Tần phu nhân nắm tay Tần Dao, nhíu mày:
- Sao tay con lại lạnh thế này? Là có chỗ nào không thoải mái?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-phai-dien-ha-hac-am/2541943/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.