Ánh trăng mênh mong, hồ nước yên tĩnh, ánh trăng giống như dải ngân hà chiếu sáng trên mặt hồ.
Sau khi Khả Lan đi theo đứa bé vào nhà, ánh mắt liền bị hấp dẫn bởi người phụ nữ trung niên đang ngồi trên ghế sa lon.
Người phụ nữ mặc quần áo ngăn nắp, khuôn mặt diễm lệ trong tay đang cầm một cái ly thủy tinh, ánh mắt lạnh lùng quan sát Khả Lan cùng bé trai kia khóe miệng không che giấu sự giễu cợt.
Bé trai nắm chặt tay Khả Lan, bước chân có chút e sợ không dám tiến lên.
Người phụ nữ dẫn Khả Lan vào nhà đi tới nói với người phụ nữ ngồi ở phía trước: “Bà chủ, đây chắc là cậu chủ.” Dứt lời người phụ nữ kia xoay người đi vào trong bếp.
Nghe thấy lời người phụ nữ kia nói Khả Lan hơi ngừng lại, đây chắc là cậu chủ?
Chẳn lẽ lại không nhận ra đứa bé nhà mình?
Khả Lan kéo tay bé trai ý bảo thằng bé đi vào.
Bé trai vẫn e sợ như cũ không dám tiến lên.
Người phụ nữ vẫn ngồi trên ghế sa lon chợt buông cái ly trong tay xuống hừ lạnh một tiếng, chậm rãi đi tới trước mặt Khả Lan, giơ tay lên không chút do dự đánh vào mặt Khả Lan.
Khả Lan còn chưa phản ứng khuôn mặt liền có cảm giác đau rát.
“Con trai tôi vốn dĩ ở kinh thành có tiền đồ lại bị một người phụ nữ như cô phá hư bây giờ còn có mặt mũi đến đây sao! Không phải là muốn tiền sao?” Người phụ nữ trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-nham-sep-lon/2085785/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.