Mùa đông giá lạnh đóng, khí lạnh mùa đông đóng thành băng, thời tiết lạnh xuyên thấu qua lớp áo dày cộm đâm vào da.
Lời nói của Cố Thành Viêm khiến Khả Lan cảm thấy sự kiên trì của mình trở nên cực kỳ buồn cười.
Cô lạnh lùng nhìn khuôn mặt quen thuộc bên cạnh nhếch miệng nở nụ cười sắc mặt bình tĩnh như trước.
“Cố thủ trưởng nhận nhầm người.”
Im lặng hồi lâu cuối cùng Khả Lan thở ra một hơi, lạnh lùng trả lời anh.
Nhận nhầm người không đáng sợ, đáng sợ là sai mà không quay đầu lại.
Hiện tại tất cả mọi người quay đầu lại vẫn còn kịp.
“Anh không có.”
Giọng nói anh đậm đà vang lên trong xe khẳng định với Khả Lan anh không nhận nhầm người.
Nhưng lời nói này lọt vào tai Khả Lan cảm thấy rất buồn cười không có nhận sai?
Chẳng lẽ cô mất trí?
Khả Lan nghiêng đầu nhìn anh hít sâu một hơi tiếp tục nói: “Chứng cớ, tại sao anh nhận định đó là em?” Đã quyết tâm dứt bỏ thì mọi thứ phải dọn cho sạch sẽ.
Cố Thành Viêm nghe Khả Lan hỏi chợt giơ tay lên nắm bả vai cô nhìn chằm chằm cô nói: “Lúc nhỏ em bị thương ở đầu vai xem như em mất trí vết thương vẫn sẽ ở đó em có thể không nhớ rõ nhưng cơ thể em thật sự có.”
Cố Thành Viêm nói tới đây bàn tay mơn trớn đầu vai cô trong ánh mắt đều là vẻ thương tiếc, vết thương đó là vì anh mới có.
Khả Lan nghe Cố Thành Viêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-nham-sep-lon/2085784/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.