Sáng sớm hôm sau, ánh mặt trời chỉ vừa mới xuyên qua song cửa sổ lẻn vào trong phòng, rơi trên mặt đất, một bóng người mờ nhạt lập tức xuất hiện ở trong phòng, quỵ xuống đất: "Chủ tử."
"Ừ." Một bàn tay từ trong tầng tầng rèm che đưa ra, bóng dáng mờ ảo kia vội vàng cung kính đặt một quyển sách nhỏ xuống bàn tay đó.
Cầm quyển sách nhỏ kia, bàn tay từ từ lùi về sau rèm che, một hồi lâu, bên trong đột nhiên phát ra tiếng cười to hưng phấn: "Được lắm, giỏi cho một cái Liễu Lan Yên!"
Bóng dáng mờ ảo đang quỵ xuống đất hơi cau mày, hắn nhớ trong quyển sách này cũng không có viết cái gì đặc biệt, hành động cử chỉ thường ngày của Liễu Lan Yên hết sức phù hợp với lời đồn đãi về nàng.
Thật sự là một cô nương si si ngốc ngốc, chủ tử làm sao lại có nhiều hứng thú với nàng như vậy.
"Liễu phủ vẫn không có động tĩnh?" Rèm che chợt bị người vén lên, Dư Hân Dật từ trên giường ngồi dậy, nhìn chằm chằm người đang quỵ xuống trước mặt, cân nhắc hỏi.
"Không có động tĩnh." Bóng người mờ ảo đó thành thật trả lời, nhưng trong lòng có chút không hiểu, cái vấn đề này tối hôm qua chủ tử không phải đã biết sao?
"Ừ." Dư Hân Dật mang theo nụ cười bí ẩn gật đầu, đột nhiên chuyển chủ đề, "Trong Vương cung như thế nào?"
"Yêu Chủ đang suy tính chọn lọc các loại mỹ nhân đưa cho. . . vị kia, sợ rằng còn có thể thương lượng với Tam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-nham-nam-nhan-yeu-nghiet/3045893/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.