Trở lại trắc viện, Liễu Lan Yên trực tiếp ngã lên giường, thật không thích nơi huyên náo ồn ào như vậy, hò hét loạn lên làm phiền người khác.
"Tiểu thư, tiểu thư. . . . . ." Vừa mới nằm xuống, cửa phòng liền bị người dùng sức mở ra, làm Liễu Lan Yên ô ô một tiếng ôm chăn rúc vào góc tường.
Nàng mệt quá .
"Tiểu thư." Tần Tụ cũng mặc kệ động tác kháng cự của Liễu Lan Yên, nàng chỉ biết tiểu thư bị Liễu Tấn Lợi gọi người dẫn đi, bảo là muốn hưng sư vấn tội.
Nếu không phải nàng bị người ngăn lại, nàng chắc chắn sẽ không để tiểu thư một mình đến đó.
Hiện giờ tiểu thư đã trở lại, đây là thế nào, bị Liễu Tấn Lợi trách phạt rồi sao?
"Tần di, con buồn ngủ quá." Liễu Lan Yên ôm chăn, mềm nhũn làm nũng.
"Tiểu thư, ông ta có làm khó dễ con không." Tần Tụ tức giận bất bình hỏi, cũng không biết Liễu Tấn Lợi kêu tiểu thư đến đó muốn làm cái gì.
Làm khó?
Mặt Liễu Lan Yên lộ vẻ mê mang, lắc đầu một cái: "Không có."
Tần Tụ thấy Liễu Lan Yên quả nhiên không có bị thương cũng không có cái gì khác thường, cẩn thận tra xét một phen lúc này mới yên lòng lại.
"Tiểu thư, đến cùng là có chuyện gì xảy ra?" Tần Tụ cảm thấy kỳ quái hỏi, vừa rồi Liễu Tấn Lợi là phát điên cái quái gì mà kêu tiểu thư đến.
"Không biết, hình như là đang cãi nhau với Vương Gia." Lông mày Liễu Lan Yên nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-nham-nam-nhan-yeu-nghiet/3045891/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.