"Hoa đẹp quá." Mặc Nhật Tỳ đi rồi, lúc Lý Quả đem bó hoa đặt ở trên bàn, hoa tươi lập tức thu hút sự chú ý của Lý Lan, vẻ mặt cô đầy hâm mộ, nói. 
Con gái ai mà không thích hư vinh, ai mà không thích những thứ phù phiếm như thế? Kim cương, hoa tươi, trong lòng cô gái nào mà chả có một chàng bạch mã hoàng tử? Mà hai thứ này chính là đại diện tốt nhất. 
"Cho em đó." Lý Quả nói với Lý Lan. 
Cô cũng rất thích hoa, nhưng là người tặng hoa thì thôi đi. 
Lý Lan hơi bất ngờ, rồi lại vui mừng. Nhiều như vậy, mình lấy một ít cũng không sao mà. 
"Vâng." Cô đưa tay ôm một nửa số hoa của Lý Quả. 
"Hai người có lấy không?" Lý Lan ôm hoa, quay đầu hỏi hai người kia. 
Ai ngờ, lòng tốt lại không được báo đáp! 
"Ai cần chứ, không lấy." Hà Tiểu Ngân vẫn còn tức giận, vẻ mặt khó chịu, đến cả giọng nói cũng đầy tức giận. 
"Không lấy, đây là hoa của người ta, chúng ta không thể chia sẻ niềm vui được." Vu Tú Tình lạnh nhạt nói. 
Tuy vừa rồi cô ăn nói nhỏ nhẹ với Mặc Nhật Tỳ, nhưng cũng chỉ là giả vờ mà thôi. Đối với Lý Quả thì vô cùng lạnh nhạt. 
Trong lòng Vu Tú Tình vẫn không phục, dựa vào cái gì chứ? Cô xinh đẹp hơn Lý Quả, cho tới bây giờ, đàn ông đều thích mình, đối xử rất tốt với mình. Còn Lý Quả thì chẳng có chàng trai nào thích cả. Cô ấy không biết ứng xử, không biết làm dáng, không biết làm nũng, còn chẳng biết cách 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-lam-xa-vuong-luu-manh/1580324/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.