Edit: Junie
Lúc này cô cũng hết cách, không thể làm gì khác hơn ngoài miễn cưỡng nở nụ cười rạng rỡ theo ý anh, xong, thuận tiện trừng mắt!
"Thất bại! Làm lại."
Mạc Oánh cười, cười đến hai mép môi kéo thật cao.
"Xem ra cô không thích hợp diễn hài kịch, chỉ có thể diễn bi kịch." Minh Hiên dùng giọng điệu nghiêm túc nói.
Lời của anh làm cô buồn cười hơn "Vậy cũng bị anh phát hiện?"
Minh Hiên nhếch nhẹ khóe môi, không nói gì, trầm mặc một hồi lâu, chợt lên tiếng: "Sau này, Đỗ Phi Phi cố ý gây khó dễ cho cô nữa, phải nói cho tôi biết."
Vốn là muốn giúp Đỗ Phi Phi nói tốt một chút, ví như cô cũng không cố ý, nhưng những lời thế này thì quá giả dối rồi, thôi thì cứ im lặng cho xong.
"Nghe lời tôi nói chứ?"
"Ừ!"
Chung đụng với anh một thời gian mới phát hiện, mỗi lần bên cạnh anh trôi qua rất nhanh, đã vậy rất mệt mỏi, hai mắt nhắm lại lúc nào không hay, thế là hết một buổi tối.
Ngày hôm sau khi cô tỉnh dậy, anh đã rời đi rồi, Mạc Oánh qua loa thay đổi trang phục để kịp chạy đến phim trường tiếp tục chuỗi ngày bận rộn.
Thật may hôm nay không có phân cảnh cùng Đỗ Phi Phi, miễn là không thấy sắc mặt thối của cô ta, bản thân như trút khỏi gánh nặng.
Chuyện xảy ra hôm qua, Mạc Oánh nghĩ thế nào hôm nay cô ta cũng kiếm chuyện với mình, kết quả lại trái ngược, cô ta lặng thinh suốt buổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-co-vo-nho-ong-xa-tong-tai-qua-kieu-ngao/3162942/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.