Edit: Junie
"Chờ một chút!" Đầu phone bên kia, truyền đến giọng điệu tức giận!
"Có việc gì?"
"Cô cứ như vậy liền gác máy của tôi?"
"Tôi tới giờ quay rồi, đạo diễn đang tìm tôi." Thật ra Mạc Oánh đang nói dối, sau phân cảnh này mới tới lượt cô diễn, chẳng qua cô muốn mau mau kết thúc cuộc trò chuyện vô vị này.
Cứ có cảm giác trao đổi cùng anh qua điện thoại là một việc không thể để lộ ra ngoài ánh sáng, nhất là ở nơi lắm thị phi này, tâm trạng cô càng thấp thỏm hơn!
"Tút…Tút…." Điện thoại bị cắt ngang!
Anh ta bị gì thế? Vô duyên vô cớ tức giận? Ngay cả cô cũng không giải thích được.
Mặc kệ, cứ cất điện thoại trước đã, Mạc Oánh mới vừa xoay người, liền đụng vào bức tường thịt, làm cô giật cả mình.
"Cô trốn ở đây lén lén lút lút cái gì đó?" Tô Quân vuốt cằm híp mắt nhìn cô.
"Con mắt nào của anh thấy tôi như vậy? Tôi đường đường chính chính gọi điện thoại không được sao?" Có hơi chột dạ, không dám nhìn thẳng vào mắt anh.
"Vậy sao?" Tô Quân cười gian xảo.
"Vẻ mặt của anh là ý gì đây, đừng dùng ánh mắt đó nhìn tôi, rãnh rỗi quá." Cô đẩy anh sang một bên liền đi thẳng về phòng hóa trang.
Quay phim xong đã là hai giờ sáng rồi.
Mạc Oánh đứng bên đường chuẩn bị đón taxi về nhà, mặc dù Lục Minh Hiên cho cô chiếc xe ô tô, nhưng bây giờ còn đang mướn phòng trọ cũ, có nhiều bất tiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-co-vo-nho-ong-xa-tong-tai-qua-kieu-ngao/3162940/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.