Sắc mặt của tôi càng ngày càng khó coi, thật sự không chịu nổi, dứt khoác xoay mặt qua một bên, nếu như có thể, tôi thật muốn lao ra khỏi căn phòng này, chỉ tiếc là không được, cửa phòng đã bị khóa.
"Ừ...A... Đừng..."
Có âm thanh rên rỉ của Dương Tử Huyên, tiếng quần áo bị xé rách, còn có tiếng thở dốc của đàn ông.
Hơi thở mập mờ tràn ngập mỗi một góc trong căn phòng, ham muốn nguyên thủy nhất của con người đã trỗi dậy, bất cứ lúc nào cũng có thể bộc phát.
Mặc dù tôi không có nhìn, nhưng trong đầu lại không nhịn được liên tưởng đến cảnh dâm ô của bọn họ, trong lòng tôi như bị xé rách, cảm giác đau đớn khó hiểu.
Chẳng lẽ anh ta thật sự muốn diễn cảnh lõa lồ trên giường ở trước mặt tôi?
"Lục Minh Hiên, anh đủ rồi đó!" Tôi không nhịn được rống to, tức giận địa nhìn chằm chằm bọn họ: "Muốn làm thì đi ra ngoài mà làm, đừng có ở trước mặt tôi làm mấy chuyện dâm dục hèn hạ này!"
Lục Minh Hiên buông mỹ nữ trong ngực ra, ánh mắt lạnh lùng: "Thật xin lỗi em, anh không nhịn được, giống như em nói đó, một ngày không có phụ nữ anh sẽ không sống nổi. Còn em, nếu đã nói mình không cần đàn ông, vậy thì tốt, anh sẽ cho em nếm thử mùi vị làm quả phụ!"
Anh ta nói xong, ôm người phụ nữ vào trong ngực, đi ra ngoài cửa.
Dương Tử Huyên quay đầu lại nhìn tôi, ánh mắt tỏ vẻ thắng lợi như muốn nói với tôi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-co-vo-nho-ong-xa-tong-tai-qua-kieu-ngao/3162741/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.