Chờ chúng tôi tắm rửa xong, cũng đã là buổi trưa!
Ăn xong bữa trưa, Lục Minh Hiên ôm tôi hỏi: "Hôm nay muốn đi đâu chơi?"
"Mệt quá, tôi muốn nghỉ ngơi, không muốn đi đâu hết." Tối hôm qua mệt nhọc suốt một buổi tối, bây giờ hai chân mềm nhũn, còn có thể đi đâu được đây?
"Nhưng anh cảm thấy, nếu cứ ở ngốc trong phòng thì có lẽ em sẽ còn mệt hơn nữa đó!" Anh ta nở nụ cười vui vẻ, trong mắt hiện lên ý nghĩ xấu xa.
Tôi đương nhiên là hiểu ý của anh ta! Tôi trợn mắt nhìn anh ta, nói: "Vậy anh đi làm đi! Xem ra tinh thần anh rất phấn chấn, không cần phải nghỉ ngơi nữa!"
Cho anh ta thêm nhiều thời gian để phục hồi thể lực, dùng để đối phó lên người tôi, thì tôi cũng xong đời! Nên đuổi anh ta đi làm sớm một chút là tốt nhất.
"Nhưng anh muốn ở với em!" Anh ta hiếm khi dịu dàng nói với tôi như vậy, ánh mắt nhìn tôi tràn đầy sự cưng chiều.
Tôi run lên trong lòng, giống như bị xúc động, mặt hơi nóng lên.
Hôm nay có chuyện gì xảy ra với anh ta vậy chứ, giống như biến thành một người khác vậy, tôi cũng không biết phải làm thế nào bây giờ, động một chút là lại đỏ mặt, mắc cỡ muốn chết.
"Bảo bối, chúng ta kết hôn lâu như vậy, nhưng mà vẫn chưa hưởng tuần trăng mật." Anh ta thân mật nhẹ giọng nói bên tai tôi.
Bây giờ tôi mới nhớ, chúng tôi đúng là không có đi hưởng tuần trăng mật,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-co-vo-nho-ong-xa-tong-tai-qua-kieu-ngao/3162502/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.