Không phải huyện thành nhỏ mà lần trước chúng tôi đã đến rồi hay sao? Lúc trước tôi còn ở chỗ này mua cho anh ta cái quần đùi giá mười đồng nữa!
Lục Minh Hiên cong khóe miệng, mỉm cười với tôi: "Em nhớ ra rồi sao?"
"Sao anh lại tới đây làm gì?"
"Một hồi nữa em sẽ biết." Anh ta cười thần bí.
Xe ngừng lại, Lục Minh Hiên mở cửa xe cho tôi, nắm tay tôi, đi đến con đường lần trước.
Chỗ bán hàng rong lần trước, vẫn là người bán hàng đó, đang rao to: "Quần đùi vừa tiện lợi vừa đẹp mắt, mau đến xem thử, không mua cũng đến xem qua một chút..."
Lục Minh Hiên nhìn tôi một cái, khóe miệng cong lên, đi về chỗ người bán hàng rong.
"Này, anh làm gì thế." Tôi kéo anh ta, cảm thấy nụ cười của anh ta có chút kỳ quái.
"Lát nữa rồi biết."
Anh ta đi tới trước mặt người bán hàng rong, chỉ vào mấy cái quần đi biển đủ màu hỏi: "Cái này bao nhiêu tiền?"
Người bán hàng rong ngẩng đầu lên, quan sát anh ta một lúc, sau đó nói: "Năm mươi đồng!"
Tôi âm thầm cười trộm, xem đi, mặc một thân quần áo tây trang hàng hiệu mà đến đây muốn mua quần áo vỉa hè, người ta không chém anh thì chém ai?
Tôi vốn tưởng rằng Lục Minh Hiên sẽ nhíu mày, kết quả lại không có, ngược lại anh ta lại bình tĩnh nói: "Tám đồng!"
"Tám đồng sao? Không được không được, làm gì có cái quần nào mà tám đồng tiền một cái chứ!" Người bán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-co-vo-nho-ong-xa-tong-tai-qua-kieu-ngao/3162501/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.