"Tô Quân, anh đối xử với em tốt như vậy, làm sao em sẽ ghét anh được chứ! Em tin tưởng cho dù anh có làm bất cứ chuyện gì, thì cũng đều là vì muốn tốt cho em thôi, cho nên em sẽ không hận anh, cũng sẽ không ghét bỏ anh."
Ánh mắt bi thương của Tô Quân trong nháy mắt trở nên vui vẻ: "Có thật không!"
Tôi gật đầu, nụ cười bên môi càng sâu hơn.
"Cảm ơn em." Tô Quân kích động, chợt ôm lấy tôi, ôm thật chặt vào trong ngực.
Tôi để mặc cho anh ta ôm, ngửi được mùi hương quen thuộc của anh ta quanh chóp mũi, trong đầu mơ hồ có chút ấn tượng, dường như tôi cũng từng nhiều lần nằm trong ngực của anh ta như vậy, nhưng hình như anh ta rất khác, cảm giác không biết phải nói thế nào.
Tôi nhắm mắt lại, không muốn suy nghĩ nhiều.
"Về nhà đi, chúng ta sẽ xem phim lúc trước anh và em từng đóng!" Tô Quân chợt nói.
"Được!" Tôi vui mừng gật đầu: "Vậy chúng ta về sớm một chút, ăn một bữa thật ngon rồi xem phim, thế nào?"
"Ừ, được."
"Vậy thì đi thôi!" Tôi nắm tay Tô Quân, vui vẻ chạy đi.
Cực kỳ hưng phấn, cứ nghĩ đến tối nay xem phim sẽ được nhìn thấy tôi của lúc trước, tôi lại cảm thấy thật vui mừng.
Chúng tôi vui vẻ chạy đi, không chú ý tới, trong một góc, ánh đèn chợt lóe lên...
********************
Trung Quốc.
"Ầm" một tiếng, một đống hình để lên bàn.
"Lục tổng, đây là cánh nhà báo ở nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-co-vo-nho-ong-xa-tong-tai-qua-kieu-ngao/3162377/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.