Xe càng chạy càng thấy xung quanh vắng vẻ...
Tôi cảm thấy mọi thứ xung quanh như thật xa lạ, mà cũng rất quen thuộc.
Mất đi trí nhớ, một chút ấn tượng gì về Trung Quốc tôi cũng không có, đi tới chỗ này, cảm thấy rất xa lạ, nhưng dù sao tôi cũng là người Trung Quốc, không khỏi cảm thấy mơ hồ quen thuộc.
Nhìn cảnh sắc ngoài cửa xe, tôi dần dần rơi vào trầm tư...
Cuối cùng chiếc xe cũng dừng lại.
Tôi mở cửa xuống xe, nhìn địa phương xa lạ này, trợn tròn mắt.
"Chỗ này là chỗ nào?"
Tôi không biết phải hình dung cảnh vật trước mắt như thế nào nữa, tôi chưa từng nhìn thấy nơi nào nghèo nàn như ở đây.
Thì ra đây là vùng nông thôn mà tôi nhìn thấy trên ti vi, trí nhớ của tôi chỉ dừng lại ở thành phố Paris xinh đẹp, chợt đi tới chỗ này, cảm thấy như từ trên thiên đường mà bị rơi xuống địa ngục.
"Em sẽ thích huyện thành nhỏ này!" Anh ta đi tới, dắt tay tôi nói: "Nơi này có rất nhiều kỷ niệm của hai chúng ta, những điều chỉ thuộc về riêng hai chúng ta mà thôi."
Anh ta nói những lời này vô cùng ôn nhu, làm lòng tôi khẽ run lên, trong khoảnh khắc đó, chợt tôi cảm thấy thật quen thuộc.
Tôi để mặc anh ta nắm tay, dẫn tôi đi vào bên trong huyện thành.
Quả nhiên là một huyện thành nhỏ lạc hậu, trên đường phố có rất nhiều người bán hàng ngoài vỉa hè.
Đột nhiên anh ta dừng lại, chỉ vào sạp hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-co-vo-nho-ong-xa-tong-tai-qua-kieu-ngao/3162359/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.